Người Chết Sống Lại!

Article Index

Các đồng nghiệp bị choáng

PV: Boris, chúng ta dùng lại chỗ anh đang về nhà. Điều gì xảy ra tiếp đó?

Boris: Tôi trở về nhà hoàn toàn khỏe mạnh trên ghế trước xe ô tô. Trên đường về xã nhà, chúng tôi gặp một thanh tra cảnh sát giao thông, người đã từng làm việc với tôi trong một bộ phận. Khi nhìn thấy tôi, chân anh run rẩy và ngã qụy xuống đất. Vợ tôi vội khuyên tôi:”Hãy bước ra xe mà nói rằng mọi việc đều yên ổn và anh đang sống". Tôi trả lời:”Anh không muốn làm điều đó, e rằng anh ta chết mất".

Anh lái xe có công chuyện gì đó và anh ta tạt vào trung tâm thị trấn giải quyết xong công việc của mình. Xe tiếp tục chuyển bánh. Khi gần về tới làng, chúng tôi lại trông thấy anh chàng thanh tra cảnh sát kia. Anh ta đi trên chiếc xe Niva,và bằng lối tắt anh ta đã đón kịp chúng tôi, và gần như chặn lại giữa đường để lại một lần nữa kiểm tra, có đúng là anh ta đã nhìn lầm tôi không. Trông thấy tôi rồi, anh ta nhấc mũ ra lau mồ hôi trán, nhún vai rồi chạy thẳng vể hướng trụ sở công an.

Khoảng nửa tiếng sau khi tôi đã về nhà, cấp trên của tôi tới nhà tôi để xác định lại có đúng là anh cảnh sát kia đã nói đúng là tôi còn sống hay không, hay là anh cảnh sát bị thần kinh. Khi tôi bước ra chào họ, họ giật mình lùi lại sau, cứ như là nhìn thấy ma chơi vậy. Tôi mời họ ngồi và bắt đầu kể lại cho họ là mình đã sống lại. Họ gật gù nhưng nét mặt hoàn toàn bối rối, bàng hoàng đến nỗi tôi họ chẳng nghe hết những gì tôi kể. Họ cố gắng làm sao để rời khỏi nhà tôi càng nhanh càng tốt.

Ngày hôm sau tôi đi làm. Cấp trên không cho phép tôi làm việc, ông ta nói:

- Tôi không thể cho phép anh đi làm được, vì sau cơn tai biến mạch máu não và một loạt các di chứng tiếp theo mà các bác sĩ đã tìm thấy trong người anh, thì ít nhất cùng phải xếp anh vào hạng phế nhân bật một. Đã thế anh đã chết rồi mà lại còn sống lại rất chi là khó hiểu nữa. . .

- Nhưng sếp có tin bằng mắt mình không? - Tôi hỏi.

- Tin chứ, - ông ta trả lời.

- Sếp nghe thấy tôi đang nói chứ?

- Nghe thấy.

- Thế có nhìn thấy tôi không? - tôi hỏi tiếp tục.

- Nhìn thấy, - ông nói.

- Này, hãy véo tôi một cái, có thể là sếp nhìn không rõ tôi chăng? Tôi cũng khỏe như sếp vậy,- tôi nói với ông.

- Không thể có chuyện ấy được, - ông ta trả lời.

Kết luận của đoàn giám định y tế

PV: Thế các thầy thuốc nói gì?

Boris: Suốt hơn hai tháng ròng rã, 15 đoàn thanh tra y tế đến xét nghiệm tôi, để quyết định là tôi có nên phục vụ trong quân ngũ tiếp hay không. Còn bác sĩ cố chứng minh là nhất định phải có di chứng, chứ không thể không còn dấu vết. Nhưng tất cả các cuộc xét nghiệm, chiếu chụp của tất cả các đoàn điều chứng tỏ rằng tôi hoàn toàn khỏe mạnh.

Nhóm các bác sĩ, chủ yếu là các nhà tâm lý học và thần kinh học, đi đến nhận định chung là tôi hoàn toàn khỏe mạnh, và thậm chí có thể tự hào trong hàng ngũ các nhà du hành vũ trụ. Người ta cho phép tôi tiếp tục tại ngũ trong đội cảnh sát cơ động thường trực xã.

Các bác sĩ đi tới kết luận, rằng tôi khỏe mạnh, tuy vậy đến đến tận giờ họ vẫn còn bàn khóan. Một số nói rằng nếu như đích thân họ không chẩn định trên cơ sở các cuộc thử nghiệm, chiếu chụp, điện não-tâm đồ. . . thì chẳng bao giờ họ tin. Làm sao máu tụ trong 95% não lại có thể tự hút được mà không cần tới sự can thiệp của phẫu thuật?

Có điều là bác sĩ đề nghị tôi đừng có kể với bất cứ ai về chuyện này. Nhưng tôi hiểu là bất kỳ sự dối trá nào đều là tội lỗi, như trong Lời Chúa có chép rằng ”Phần của những kẻ nói dối trong lò lửa đời đời, họ không được hưởng Nước Thiên-Đàng. Tôi nói với các bác sĩ: ”Những gì tôi đang ở đây, trên đất này, sau chuyện đã xảy ra với tôi, không cho phép tôi im lặng. Lời Chúa có chép rằng”Nếu các ngươi không nói thì đá sẽ kêu lên". Họ trả lời:”Thôi, đó là chuyện của anh. Chúng tôi sẽ không ghi chép việc anh đã sống lại". Nhưng còn một số bác sĩ đã từng chẩn bệnh, điều trị, sau đó khẳng định tôi đã chết, họ ăn năn. Họ tiếp nhận Đấng Christ hết lòng mình.

Tôi khẳng định rằng, Đức Chúa Trời không phải là sự trừu tượng, Ngài là thân vị, nói chuyện với tôi. Ngài có thật, và các tầng trời là có thật.



© 1999-2017 Tinlanh.Ru