Ai sẽ cảm ơn Chúa?

a_thankful_heart“Trong mọi việc, hãy luôn luôn nhân danh Chúa Cứu Thế Giê-su, Chúa chúng ta, cảm tạ Đức Chúa Trời là Cha.” Ê-phê-sô 5:20 – Kinh thánh bản dịch mới
Anh chị em thấy đấy, điều người tin Chúa cần làm thường xuyên, trong mọi hoàn cảnh, dù là việc gì đi chăng nữa – là phải luôn bày tỏ lòng biết ơn của mình với Đức Chúa Trời. Bày tỏ lòng biết ơn thành lời nói, thành lời ca tiếng hát, thành lời chia sẻ và làm chứng về những điều tốt lành mình luôn được nhận từ Đấng tạo hóa, từ Chúa Trời chí cao, từ Cha thiên thượng tốt lành của mình.

Khi con cái Chúa biết cách cảm ơn Chúa công khai như vậy, danh Chúa Jê-sus càng được tôn cao, càng lôi cuốn được người ngoại đến với Chúa để được cứu rỗi. Mỗi lần hướng lòng mình lên cảm ơn Chúa, đức tin chúng ta càng bám chắc vào Ngài, và trong mọi việc khi chúng ta biết cảm ơn Chúa luôn luôn thì sẽ không có chỗ cho sự kiêu ngạo khi được thành công, không có chỗ cho sự sợ hãi và chán nản khi gặp khó khăn thử thách.
Và người biết ơn thì sẽ lại càng được thêm ơn.
Đức Chúa Trời ban sự sống, ban khí trời, ban mưa và nắng cho người lành và kẻ ác như nhau. Nhưng ai mới là người biết ơn Chúa? Tác giả Thi thiên có đặt một câu hỏi mà cũng là câu trả lời: “Nơi âm phủ ai sẽ cảm tạ Chúa?” (Thi 6:5) – Rõ ràng là nơi âm phủ chỉ có những người không biết cảm tạ Chúa Trời mà thôi.
Còn trong Thi thiên 16 có lời hứa dành cho người luôn ngợi khen cảm tạ Đức Chúa Trời là nguồn phước duy nhất của mình.
“Vì Chúa sẽ chẳng bỏ linh hồn tôi trong âm phủ, Cũng không để người thánh Chúa thấy sự hư nát.” (Thi 16:10)
Vì sự ca ngợi Chúa có sức mạnh như vậy, nên ma quỉ rất sợ điều này. Nó thường tìm mọi cách cản trở con người làm điều đó. Nhiều người ngượng khi xin lỗi, nhưng không ngượng khi phạm tội, ngượng khi cảm ơn, nhưng không ngượng khi chưa một lần trong đời biết cảm ơn tôn vinh Đức Chúa Trời là Đấng ban cho mình sự sống. Nếu bạn ở vào vị trí Chúa thì bạn nghĩ sao về những người như vậy? Cho nên chính vì không biết cảm ơn Chúa mà nhiều người tự cản trở phước Chúa cho mình.
Có những anh chị em nghĩ rằng phải khi nào nhận được phép lạ, được phước đặc biệt hơn hẳn người khác thì mới cảm ơn Chúa, khi đó người ngoại họ mới chịu phục. Nhưng bạn có dạy con chỉ mời bố mẹ hôm nào nhà có cỗ không, hay là bạn dạy con bạn phải cảm ơn và mời bố mẹ trước mỗi bữa ăn? Đúng là phép lạ Chúa sẽ khiến người chưa tin phải phục, nhưng họ sẽ phục hơn khi con cái Chúa hàng ngày, thường xuyên, thậm chí trong khó khăn vẫn biết cảm ơn Ngài.
Có người lại cho rằng phải nếu điều gì đó phải là từ chính Chúa ban cho mình thì mới cảm ơn Chúa, còn qua người khác thì mình phải cảm ơn họ. Xin phép kể câu chuyện này, xẩy ra tại nước Nga thời người tin Chúa còn bị bắt bớ và chịu nhiều thiệt thòi.
Một phụ nữ tin Chúa sống với con trai dưới tầng hầm của một căn nhà. Họ rất khó khăn vì người tin Chúa thời đó rất khó xin được việc làm. Hôm đó nhà hết sạch lương thực, người mẹ ở nhà bèn quì gối cầu nguyện xin Chúa ban đồ ăn nuôi gia đình mình. Cửa sổ căn nhà dưới hầm đó mở thông lên tường nhà dọc hè đường. Lúc bà đang cầu nguyện, một người đàn ông đi ngang qua nghe thấy, tự nhiên thấy phải dừng lại, mua cái bánh mì và quăng xuống cho bà qua khuông cửa sắt.
“Này bà kia ơi, cầm lấy mà ăn đi, đừng có cầu xin Chúa của bà nữa.”
Người phụ nữ vui mừng nhận lấy, và bắt đầu lớn tiếng cảm tạ Chúa. Điều này khiến người đàn ông vô thần kia bực tức. “Bà phải cảm ơn tôi, tôi mới là người mua bánh cho bà.”
“Nhưng tôi có xin ông đâu?” – người phụ nữ bình tĩnh đáp, “tôi xin Chúa tôi, mà Ngài dù có qua ông mà ban cho tôi đồ ăn, thì tôi cũng phải cảm tạ Ngài chứ”.
Dù chúng ta nhận được phước qua bất cứ kênh dẫn nào, cũng không được quên cảm tạ Chúa, và ngay cả những người đã giúp chúng ta họ cũng phải cảm ơn Chúa đã cho họ sự sống và được vào vị trí như ngày hôm nay họ có.
Như vậy, thái độ sống biết ơn Chúa và biết dâng lên Chúa lời cảm tạ và làm chứng về những điều kỳ diệu Chúa đã làm cho mình là điều anh chị em chúng ta phải tập, phải làm thường xuyên, đến mức thành thói quen trở thành phản xạ bản năng của người con cái Chúa.
Gần đây, trong một buổi đi truyền giảng thăm viếng tại một xưởng may, chúng tôi được gặp lại một người chị em đã có tuổi. Sau khi cùng nhóm và nghe những lời làm chứng của các anh chị em trong nhóm truyền giảng, chị dần mạnh dạn hơn và cũng lên tiếng kể về chuyện Chúa làm cho mình. Vì hoàn cảnh công việc, chị đã được nghe về Chúa và tin nhận Ngài, nhưng chỉ kịp đến với nhóm Hội thánh một lần trước khi đi xuống xưởng. Chị đến tin nhận Chúa, và dâng lời cầu nguyện cho chồng mình đang bị bệnh phổi rất nặng ở Việt nam. Cùng ngồi nhóm, chị kể rằng người chồng cũ chị bệnh đã quá nặng, tưởng không qua được, sau thời gian chữa chạy ở bệnh viện, các bác sĩ đã bó tay và trả anh về nhà. Con trai chị còn đang học đại học, đành phải đón bố về nhà tự chăm sóc, và thật lạ kỳ, một thời gian sau anh đã khỏi. Cảm tạ Chúa vô cùng!
Một người con không có chuyên môn như các bác sĩ ở bệnh viện, chăm sóc trong điều kiện ở nhà thiếu thốn thiết bị và vệ sinh so với ở bệnh viện, mà người bố lại được khỏi bệnh qua có hai liều thuốc tự mua – rõ ràng là kết quả của việc Chúa đáp lời cầu nguyện của chị cùng Hội thánh! Điều đáng nhắc nhở ở đây là khi anh chị em Hội thánh vẫn gọi điện hỏi thăm chị về cuộc sống và công việc, thì chị chỉ trả lời là vẫn bình an, không hề nhắc đến sự đáp lời kỳ diệu của Chúa cho mình, mà chỉ đến khi gặp anh chị em trong Hội thánh đến thăm. Chúng ta không nên “quên lửng” đi như vậy, mà tập phải cảm ơn Chúa, thậm chí ngay cả khi mọi việc cứ diễn ra bình thường, tự nhiên, không có gì đặc biệt.
Không có điều gì tự nhiên mà có, cả khí trời ta thở, cả sự sống mà ta sống! Hãy tập nhìn thấy bàn tay yêu thương che chở, chăm sóc và dẫn dắt của Chúa trong cuộc sống mình, và luôn luôn cảm tạ Ngài. Trong mọi việc, hãy cảm tạ Chúa!
Sứ đồ Giăng đã nhận xét rất chính xác rằng, nếu ghi lại hết từng việc Đức Chúa Jê-sus đã làm, thì thế giới này không đủ chỗ chứa hết các sách mà người ta chép (Giăng 21:25). Vậy câu hỏi được đặt ra ở đây là câu chuyện Chúa làm việc trong đời bạn có được bạn ghi nhớ không, quyển sách đó của bạn có được ghi ra mỗi ngày không?
Mong rằng bạn sẽ không phải ngượng với câu trả lời.


Ms Quốc Hùng - Hội thánh Tin lành Mátxcơva



© 1999-2017 Tinlanh.Ru