Bài học cho ngày 20-7
Tội lỗi có phải là lẽ thường của đời sống bạn không?
Vả, các việc làm của xác thịt là rõ ràng lắm: ấy là gian dâm, ô uế, luông tuồng,
thờ hình tượng, phù phép, thù oán, tranh đấu, ghen ghét, buồn giận, cãi lẫy, bất bình, bè đảng,
ganh gổ, say sưa, mê ăn uống, cùng các sự khác giống như vậy. Tôi nói trước cho anh em, như tôi đã nói rồi: hễ ai phạm những việc thể ấy thì không được hưởng nước Ðức ChúaTrời. - Gal 5:19-21
Khi tôi còn là một cơ đốc nhân với tâm linh chưa trưởng thành, thì khi đọc Ga-la-ti 5:19-21, tôi cứ sợ là khi vô tình lỡ phạm một tội nào trong danh sách các việc làm của xác thịt nói trên, thì mình sẽ không vào được thiên đàng. Tôi cho rằng đó chính là điều Phao-lô có ý nói, khi viết: "...hễ ai phạm những việc thể ấy thì không được hưởng nước Ðức Chúa Trời". Không lẽ nếu tôi hoặc bất kỳ người nào đó vô tình phạm một điều nào trong những điều nói trên, thì người đó sẽ không vào được nước Đức Chúa Trời hay sao? Những lời "phạm các việc thể ấy" thực ra có ý gì? Nếu tôi, mặc dù không mong muốn, nhưng phạm một điều nào đó trong danh sách, thì chẳng lẽ thế là xong đời tôi rồi sao? Khi bắt đầu nghiên cứu Tân Ước tiếng Hy-lạp, việc đầu tiên tôi làm là lấy câu Kinh thánh này, để hiểu được ý nghĩa thật sự của nó. Và điều tôi hiểu ra được đã đem lại sự nhẹ lòng lớn lao cho tôi. Tôi tin chắc là các bạn cũng sẽ nhận được điều đó.
Từ prasso - "làm", có nghĩa là làm, hành nghề, (thực hành liên tục - ND). Phao-lô không dùng ở đây từ poieo, là từ có nghĩa là làm, và chỉ về một hành vi tình cờ, ông có chủ ý dùng từ prasso, với ýnghĩa làm một điều nào đó thường xuyên. Từ này mô tả những hành động mà con người đó thực hành liên tục, đối với anh ta đó là bình thường, một , lẽ thường, phong cách sống. Câu này có thể dịch là "...hễ ai thực hành những việc thể ấy và làm thường xuyên, đến mức trở thành nếp sống của mình, thì không được hưởng nước Ðức Chúa Trời."
Hãy cùng thử tóm lược những điều chúng ta đã nói đến trong những chương trước, và một lần nữa nhắc lại những việc làm của xác thịt, là điều không đáng có trong đời sống của chúng ta.
Tà dâm: từ porneia bao gồm tất cả các quan hệ tình dục ngoài hôn nhân (xem chương "ngày 15 tháng Sáu").
Ô uế: từ tiếng Hy-lạp được dịch là ô uế, mô tả những tư tưởng dâm dục và thô bỉ dẫn đến những hành vi dâm dục thô bỉ. Ý nghĩa của từ này chỉ rõ rằng những hành vi đồi bại là kết quả của những tư tưởng hư hỏng.
Luông tuồng: từ này trong tiếng Hy-lạp mô tả sự thái quá chủ yếu liên quan đến sự ăn uống vô độ, hoặc nếp sống buông thả với sự trác táng đặc biệt.
Thờ hình tượng: từ eidilolatria - "thờ hình tượng" có nghĩa là thờ lạy các thần tượng, thờ thần tượng. Một người là kẻ thờ thần tượng, nếu anh ta trọn vẹn dâng mình hoàn toàn, trọn vẹn cho một con người hay một đối tượng nào khác, nếu anh ta yêu một người khác hơn cả Đức Chúa Trời, trung thành với người đó hơn cả Đức Chúa Trời. Nếu không phải Đức Chúa Trời, mà là một điều gì khác giữ vị trí hàng đầu, chiếm hữu hoàn toàn tâm trí anh ta, thì anh ta là kẻ thờ thần tượng, ít ra là trong một mức độ nào đó (xem chương ngày "16 tháng Bảy").
Phù phép: từ pharmakeia - "phù phép", liên quan đến những loại dược phẩm gây ức chế tâm lý của con người và ảnh hưởng đến hành vi của anh ta. Những dược phẩm đó có thể được gọi là thuốc thần kinh. Cũng xuất xứ bởi từ tiếng Hy-lạp này mà có từ ngành dược. Trong câu này nó được xử dụng với ý nghĩa: phù phép, ma thuật, phép phù thủy. Ngày hôm nay từ "phù phép" trong ngữ cảnh của câu này chỉ mong muốn trốn tránh việc thiết yếu phải thay đổi (xem chương ngày "16 tháng Bảy").
Thù oán: từ echthra - "thù oán", mô tả những người không thể hòa thuận với nhau. Giữa họ luôn có sự bất đồng, họ giận dỗi lẫn nhau, không hài lòng vì nhau và phàn nàn về nhau. Những điều đó xảy ra giữa họ đã từ lâu lắm, và đã đâm thành rễ sâu. Một điều gì đó đã xúc phạm một người hoặc cả hai, và thay vì quên đi sự xúc phạm, họ đã xé bỏ tình bạn và trở nên kẻ thù. Bây giờ họ căm ghét lẫn nhau, giữ thái độ thù nghịch, thô lỗ và quyết không chịu làm hòa (xem chương "ngày 17 tháng Bảy").
Tranh đấu: từ eris - "tranh đấu", mô tả một linh vô cùng tàn nhẫn. Người bị ảnh hưởng bởi linh này bị lôi cuốn bởi các lợi ích và sự ngạo mạn của bản thân, đến nỗi thậm chí sẵn sàng chịu tan vỡ và chia rẽ, còn hơn là chịu nhường nhịn một chút hoặc thừa nhận mình có gì không phải. Vì cớ đó mà các Hội thánh bị chia rẽ, các gia đình bị phá hủy. Các nguyên nhân của đa số các sự bất đồng ý kiến đều là chuyện nhỏ thôi. Mặc dù vậy, chia rẽ vẫn xảy ra vì người ta không chịu đầu phục, thừa nhận cái sai của mình hoặc lẽ phải của người khác, và nhún nhường. Người đó chẳng thà đem thổi phồng con muỗi thành con voi, còn hơn là cho phép ai đó chống lại ý mình (xem chương "ngày 17 tháng Bảy").
Ghen ghét: từ zelos - "ganh ghét", có ý tiêu cực và mô tả một con người hết sức phiền muộn vì ai đó có gì hơn mình, đạt thành công lớn hơn mình. Hắn ghen tị với người đó, thành công của người kia làm hắn ta bực bội, hắn cáu giận người ta, vì người đó có được điều mà hắn cũng muốn có. Điều mà hắn mong muốn thì người khác lại đạt được và bây giờ hắn ta cay cú và khó chịu (xem chương "ngày 17 tháng Bảy").
Buồn giận: từ thumos - "buồn giận", được thấy trong Tân Ước không chỉ một lần, và mô tả một con người đang tức sôi sùng sục. Anh ta có thể cũng cố gắng kiềm chế bản thân, nhưng thể nào thỉnh thoảng cũng lại nổ bùng lên. Và khi đó thì người này trở nên giống như núi lửa, nham thạch của nó đốt cháy hết mọi thứ trên đường đi. (xem chương "ngày 17 tháng Bảy").
Cãi lẫy: từ eritheia - "cãi lẫy", mô tả một kẻ ngạo mạn, chỉ nghĩ về bản thân và cách làm thế nào để thỏa mãn những mong muốn và sự đỏng đảnh cá nhân mình, và là người chẳng hề quan tâm đến những người xung quanh. Mục đích duy nhất của hắn - chỉ lo cho mình và đạt được điều mình muốn. Và vì điều đó hắn ta sẵn sàng nói bất cứ điều gì, làm bất cứ điều gì, chà đạp lên mọi nguyên tắc, phá quy ước, xé bỏ các mối quan hệ. Con người ích kỷ này bị cuốn hút hoàn toàn chỉ bởi những mong muốn và tham vọng của bản thân, hắn ta không thấy và cũng không muốn thấy những nhu cầu và mong muốn của những người khác (xem chương "ngày 18 tháng Bảy").
Bất bình: từ dichostasia - "bất bình", có nghĩa là nổi loạn và chia cắt, tách rời khỏi người mà lẽ ra mình phải trung thành với người đó. Từ "bất bình" mặc định được hiểu là sự bất tín, bất trung, phản bội. Đó là một mẫu điển hình của sự bất tuân phục quá quắt và thái độ khinh lờn những quyền lực hiện hành (xem chương "ngày 18 tháng Bảy").
Bè đảng: từ hairesis - "bè đảng", mô tả một nhóm người khăng khăng theo đuổi một học thuyết và trung thành đi theo người lãnh đạo của mình. Đó là những người theo chủ nghĩa bè phái (giáo phái - ND). Thông thường họ không cho người ngoại vào hội của mình. Trong thời kỳ Tân Ước được viết ra thì những nhóm giáo phái bị mghiêm cấm, vì không chịu phục dưới quyền chủ đạo của Hội thánh. Những bè đảng tôn giáo đó cho mình là đặc biêt, độc nhất vô nhị trong mức độ nào đấy (xem chương "ngày 18 tháng Bảy").
Ganh gổ: từ phthonos - "ganh gổ", có nghĩa là nổi cơn ganh tị mạnh mẽ vì cớ ai đó có được điều mà mình không có. Kẻ ganh tị thèm muốn mãnh liệt điều mà người khác có, được điều người khác đã đạt được, có được những mối quan hệ, thành tích, địa vị trong xã hội, và sẵn sàng đánh nhau để có được chúng. Mỗi lần thấy một người thành công, hắn ta sôi sục vì ganh tị. Hắn ta phẫn uất vì người đó thành công đến thế, và tìm cách cướp đoạt những gì người kia có để giành lấy cho mình.
Say sưa: từ methe - "say sưa", có nghĩa là đồ uống mạnh, say xỉn. Uống rượu cho say là một hiện tượng phổ biến trong thế kỷ thứ nhất, vì trong nhiều tôn giáo của người ngoại việc uống rượu là một phần trong việc hành lễ. Trong trạng thái say xỉn, người ta không thể suy xét minh mẫn và bộc lộ ra hết bản chất hư hỏng của con người. Những tín đồ thời thế kỷ thứ nhất đã cố gắng không chiều theo những mong muốn xác thịt của mình. Họ cần phải chấm dứt uống rượu, để không hun đốt dục vọng của xác thịt, không phạm tội và không gây tổn hại cho chính bản thân mình. Vì thế nên Phao-lô đã kêu gọi họ chấm dứt việc say sưa bằng rượu.
Mê ăn uống: từ komoi mô tả một người thấy phát ớn chỉ với mỗi ý nghĩ là mình phải chịu buồn chán, nên tìm bất kỳ cớ nào để vui chơi. Anh ta sợ sự nhàm chán, cho nên nghĩ ra đủ lý do để được chơi vui. Từ này cũng nói đến một người luôn ăn đẫy bụng vào các dịp lễ. Riêng việc mong muốn được vui vẻ không có gì là xấu cả, nhưng vấn đề là người này không thể hình dung cuộc sống thiếu các sự đùa cợt, thú vui, tiêu khiển, khoái lạc, hoặc ăn uống liên tục. Cả ý nghĩa của cuộc sống anh ta chỉ gói gọn trong việc ăn cho căng bụng, xem một bộ phim tiếp theo, tự bố trí cho mình một cuộc vui nào đó.
Cùng các sự khác giống như vậy: Phao-lô kết thúc danh sách các việc làm của xác thịt bằng một câu mà trong tiếng Hy-lạp có nghĩa là danh sách còn chưa đầy đủ, đó mới chỉ là bắt đầu thôi! Danh sách này còn có thể thêm nhiều việc xác thịt nữa, nhưng Phao-lô ngừng kể, vì thế là đã đủ để diễn tả cốt lõi của vấn đề.
Bằng những lời "...hễ ai phạm những việc thể ấy thì không được hưởng nước Ðức Chúa Trời" Phao-lô nhấn mạnh rằng việc này liên quan tới người đang vi phạm điều nào đó trong danh sách thuộc trích đoạn nói trên một cách thường xuyên, nó đã thành phong cách sống của anh ta, việc thói quen, lẽ thường.
Nếu một người cho mình là tín đồ, mà:
* phản bội người vợ (chồng) của mình,
* dấn thân vào các mối quan hệ lung tung ngoài hôn nhân,
* trong đầu anh ta luôn quay cuồng những ý tưởng ô uế, dâm dục,
* anh ta thường xuyên đắm mình trong tình dục thái quá và thỏa bụng,
* thực hành thờ cúng thần tượng, thờ lạy một ai đó hoặc một điều gì đó ngoài Chúa Jê-sus,
* không muốn đối diện với sự thật giống như những người ngoại khác, họ đến đền thờ để uống cho say mà quên đời đi,
* thường xuyên có cảm giác căm ghét,
* bị cuốn hút chỉ bởi chính bản thân và những tư lợi của mình,
* thường xuyên ghen tị, buồn bực và cay cú vì người khác có điều mình không có,
* thường xuyên thiếu kiên nhẫn, luôn cáu giận và mất kiềm chế bản thân,
* thường xuyên chỉ chú ý đến bản thân mình mà không thấy được nhu cầu của người khác và những gì họ muốn,
* luôn luôn nổi loạn chống lại ai đó hoặc điều nào đó, không tuân phục người đứng trên mình, bất tín, bất trung,
* luôn luôn tự tôn mình trên mọi người, coi mình hơn hẳn người khác,
* thường xuyên ganh tị về sở hữu của người khác, những thành công, quan hệ và địa vị trong xã hội của họ,
* thường sa vào các cám dỗ xác thịt,
* sống chỉ tìm thú vui,
thì anh ta nên xét lại mình có thật sự là tín đồ không nữa?
Trong chương tiếp theo, bạn sẽ đọc thấy rằng nguời tín đồ chân chính sẽ không thể sống mãi trong tội lỗi. Nếu các việc xác thịt đối với anh ta là lẽ thường trong cuộc sống, việc thói quen, thì đó có thể là một dấu hiệu chỉ rõ rằng anh ta còn chưa tái sanh, nghĩa là không vào được nước Đức Chúa Trời.
Còn nếu có lúc này lúc khác bạn vẫn sa ngã trong tội lỗi, thì hãy đến với Đức Chúa Trời, cầu xin Chúa bày tỏ cho bạn thấy Ngài coi tội lỗi của bạn là thế nào. Hãy nhận được sự bày tỏ thế nào là tội lỗi, bạn làm đau lòng Chúa đến mức nào khi bạn phạm tội, và bạn làm hại lớn cho chính linh hồn mình ra sao. Sau đó hãy cầu xin Ngài tha thứ và thanh tẩy bạn - và Ngài sẽ làm điều đó. Nhưng nếu nhiều điều trong những gì chúng ta nói đến trên kia đã trở thành lối sống của bạn, đã thành lẽ thường, thì lúc này tôi nghĩ bạn nên cầu xin Đức Chúa Trời mở mắt cho bạn thấy hiện trạng chân thực của tâm linh mình. Đừng phạm sai lầm ở vấn đề mà quyết định cả cõi đời đời của bạn.
Lời cầu nguyện của tôi cho ngày hôm nay
Thưa Chúa, con cảm tạ Ngài vì món quà cứu rỗi. Hãy giúp con bỏ hẳn các việc xác thịt. Xin hãy giúp con sống theo sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh. Con biết rằng Ngài đã sắp đặt cho con một cuộc sống tuyệt vời, và con muốn được tận hưởng nó đầy trọn. Mong ước của lòng con - đó là nhận biết Ngài rõ hơn và gần hơn, đi theo đường lối Ngài, vì vậy hôm nay con cầu xin Đức Thánh Linh giúp con vượt lên sang một mức sống mới đầy kết quả tốt đẹp.
Nhân danh Chúa Jê-sus. A-men!
Lời tuyên xưng của tôi cho ngày hôm nay
Tôi sẽ không để cho các việc xác thịt trở thành lẽ thường của cuộc sống tôi. Là con trai (con gái) chân thật và trung tín của Đức Chúa Trời, tôi sống để làm đẹp lòng Cha Thiên thượng, và kiên quyết chống trả mọi tội lỗi đang tìm mọi cách lẻn vào đời sống tôi. Tâm linh tôi nhạy bén với Đức Chúa Trời, lòng tôi lắng nghe tiếng nói của Đức Thánh Linh. Tôi căm ghét tội lỗi với hậu quả của nó, và hết sức làm sao để luôn được ở trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời.
Tôi tuyên xưng điều này với đức tin trong danh Chúa Jê-sus.
Hãy suy ngẫm những câu hỏi sau đây
1. Hãy nói xem, có những điều nào đó trong danh sách các việc xác thịt nói trên là điều vốn có ở bạn? Nếu có, thì việc đọc chương này đã tác động đến bạn ra sao?
2. Đức Thánh Linh có cảnh tỉnh bạn về những việc xác thịt mà bạn đang phạm không? Đó là những việc gì? Bạn có cho phép Ngài tẩy sạch bạn, để bạn sẽ không phạm tiếp những lỗi nặng đó nữa?
3. Bạn nghĩ sao, phải chăng đã đến lúc, để hôm nay bạn đến trước Chúa và xưng tội của mình? Nếu có, thì xin bạn đừng bắt đầu làm một việc gì khác chừng nào chưa làm xong việc này. Bạn phải đến với Chúa ngay, khi tâm linh bạn còn đang nhạy cảm với Ngài.
Chương mục dành cho ngày 27-07 từ quyển sách "Những viên ngọc từ tiếng Hy-lạp" do Mục sư Rick Renner là tác giả.
Dịch ra tiếng Việt bởi Quốc Hùng. Tinlanh.Ru
Trong thời gian tới, Tinlanh.Ru sẽ xin tiếp tục giới thiệu với các bạn những chương trích dẫn từ quyển sách đặc biệt này.
Xin thêm lời cầu nguyện và động viên cho công tác dịch thuật được tiến hành tốt đẹp.
Xin lưu ý tôn trọng bản quyền của tác giả và người dịch, tuyệt đối không sao chép.