Gửi niềm tâm sự qua những bức thư

Anh K. sinh sống ở Moscow đã khá lâu, và anh cũng được nghe biết về Chúa từ khá lâu qua những người bạn mình, nhưng vì lý do gì đó mà vẫn cứ lần lữa mãi. Thật buồn cho anh, khi tai họa xảy đến trong một tình huống không thể ngờ được, và anh đã phải sa vào vòng lao lý. Nhưng cũng chính vào lúc đó, qua điện thoại, anh đã nói chuyện tâm sự với mục sư và đã được hướng dẫn để hết lòng ăn năn tin nhận Chúa. Từ trong nơi giam cầm, niềm tin và sự vui mừng trong trái tim được đổi mới của anh không chịu để trói buộc. Anh đã viết mấy bức thư để gửi đến thăm anh chị em mình trong Hội thánh, những người mà mình chưa một lần gặp mặt.

 

Bức thư thứ nhất
(ngay sau khi anh tin nhận Chúa qua điện thoại)

Kính gửi Mục sư H. và các anh chị em trong hội thánh!
Xin gửi tới mọi người lời chào từ một người mới được nhận làm con của Chúa. Tôi là Hoàng Quốc Khánh, sinh năm 1966 tại Hà nội, đã ở Mátxcơva từ năm 1988 đến nay có gia đình và một con gái nhỏ đang học ở Mát. Hiện tôi đang bị tạm giam tại nhà tù số 3 của thành phố để đợi phúc thẩm của toà án.
Với án sơ thẩm tám năm cải tạo khắc nghiệt với tội danh âm mưu tiêu thụ ma tuý số lượng cực lớn tại liên bang Nga, bị oan trái, bị mất hết niềm tin vào cuộc sống và bản thân (dù trước kia là một con người rất tự tin vào bản thân một tay tự lực gây dựng cơ đồ), đã mười tám tháng sống trong hang hùm rắ độc, lại thêm áp lực thông tin xấu ngoài xã hội về gia đình (cả ở Mát và cả bố mẹ ở Việt Nam) và căng thẳng đấu tranh sinh tồn ở trong này. Nhiều lúc rơi vào tình thế hiểm nguy đầu óc muốn vỡ tung đã gần như tuyệt vọng, trên bờ vực thẳm, chính vào lúc ấy tôi đã tìm gặp được Chúa. Và như Chúa đã nghe lời thỉnh cầu của tôi đã nhận tôi làm con của Ngài. Tôi đã gần lấy lại sự thăng bằng. Sự việc được đánh dấu vào ngày hôm qua 26/10, một ngày đầy sự kiện may mắn. Số là thế này, sống bị kiểm tra buồng, họ bắt dỡ tấm hình Chúa trên tường xuống (bức hình này là của một hoạ sỹ Việt nam tự vẽ treo trên tường). Thế là gỡ xuống và tôi xin là của riêng. Tôi hì hụi khâu tay khung hình Chúa rồi treo ngay trên đầu giường. Cứ nhìn hình Chúa dang hai tay rộng mở với nét mặt đôn hậu như đón chờ đứa con của mình, tôi đã khóc, khóc nhiều lắm. Tôi khóc như đứa trể chứ không phải như một người đàn ông 41 tuổi. Thế là tôi cầu xin Chúa như thế này, và tôi đã cảm hứng viết những lời cầu xin đó thành thơ.
tamsutrongtu
Bài thơ “Lời cầu xin Chúa”

Hôm nay tình cờ thật gặp may,
Được cầm tấm hình Chúa trên tay
Chúa đang dang tay đang chào đón
Mừng vì Chúa tìm lại được đứa con.
Con quỳ xin Chúa bảo vệ con
Nơi đay khắt nghiệt mất với còn
Xin Người hãy dang tay cứu giúp
Nhấc con ra khỏi chốn hang hùm.
Con hứa với người kể từ đây
Một lòng theo Chúa cuộc đời này
Thân con xin trọn trao gửi Chúa
Cả phần xác lẫn cả phần hồn
Nghe rõ lời cầu thỉnh của con
Chúa trên cao bật tiếng cười giòn
“Ta sinh để cứu nhân độ thế,
tất cả trong đó... ưu tiên con”
23 giờ ngày 26/10/2006


Tôi muốn gửi  đến mục sư Hùng và tất cả anh chị em hội thánh đó là sự việc xảy ra với tôi ngày hôm qua. Và sự việc tại sao, trong hoàn cảnh nào, sự đẫn dắt nào đã đưa tôi đến với Chúa, Chúa nhận tôi làm con của người, Chúa đã che chở và cứu giúp tôi. Cầu xin Chúa ban phước lành và che chở cho tất cả ngững người con của Chúa.
Một người con được ưu tiên của Chúa
Hoàng Quốc Khánh

Bức thư thứ hai
(một năm sau, vào dịp trước Giáng sinh)

Kính gửi tới Mục sư H. và anh chị em trong hội thánh!
Mùa đông đã đến, mùa Giáng sinh đang đến gần, xin kính chúc anh chị em trong hội thánh một Giáng sinh vui vẻ, an lành, được sống trong tình thương yêu, sự che chở của Chúa!
Như mọi người đã biết, sự không may mắn của tôi đã lâu lắm (hơn hai năm rưỡi). Nếu cứ tính mỗi ngày là “nghìn thu” ở ngoài thì số thời gian quả là khủng khiếp, đôi khi nhìn lại cũng thấy hoài nghi, tại sao lại vượt qua được những giây phút đó?
Cũng thời điểm này, một năm trước, sau khi nhận quyết định của phiên toà phúc thẩm tuyên án sơ thẩm tám năm cải tạo, cùng với một số biến cố bên ngoài đã khiến tôi “gục ngã” do bị khủng hoảng niềm tin vào sự thật, chân lý và sự quan hệ giữa con người thời kinh tế thị trường. Một con người vốn tin vào chủ nghĩa duy vật, tin vào “bàn tay và khối óc” trước những sự việc không thể giải thích nổi, trước những điều (có thể gọi là tội ác) mắt thấy tai nghe, ngay cả sự việc bản thân vô cớ bị bỏ tù tám năm, tội ác tự con người tạo ra, tôi tuyệt vọng!.
Từ khi tìm đến với Chúa, đặc biệt từ khi rời nhà tù trên Matxcơva xuống trại 22 này, đi đến Thánh đường các sáng chủ nhật, đọc kinh thánh, cầu nguyện, tôi dần hiểu ra căn nguyên của mọi tội lỗi, lấy lại niềm tin và thành tâm cầu nguyện! Điều đó xảy đến khiến tôi thay đổi tâm tính, “cải tổ” lại con người.
“Đêm Thánh vô cùng” một bài hát có thể gọi là kinh điển mà tôi rất xúc động mỗi khi nhẩm hát thầm: “Ai ham sống trong lạc thú, nhớ rằng Chúa đang đền bù !!!”.
Tâm sự riêng về việc kháng án, tháng tám và tháng mười tôi đã làm đơn lên hai cấp thanh tra của toà phúc thẩm(toà thành phố Mát) nhưng họ đều từ chối xem xét lại hồ sơ của tôi. Không nản chí,ngày 11.12 vừa rồi viết gửi hồ sơ lên toà thượng thẩm( toà án Tối cao liên bang Nga) và rồi lại hàng ngày cầu nguyện xin Chúa cứu rỗi, che chở và hy vọng. Xin anh chị em hội thánh cùng cầu nguyện cho tôi nhé! Mong Chúa cứu tôi để được sớm đoàn tụ cùng anh chị em. Mong tất cả rồi sẽ tốt đẹp.
Có điều tôi đã nhận được sự che chở của Chúa nên đến phút này vẫn còn được an toàn, sức khoẻ tốt, minh mẫn và thoát hiểm được nhiều lần cạm bẫy nơi ngục tù này. Nghe như vẻ ‘quan trọng quá” nhưng quả thật đúng là như vậy: Thật vô cùng hiểm nghuy và phức tạp khi giữ được, sống được đúng bản chất của mình nơi đây. Mỗi khi cầu nguyện là tôi như được một lần nhắc nhở, như được Chúa gần bên như một người Cha nhgiêm khắc bên cạnh canh chừng sợ người con bị vấp ngã !!!. Với cảm xúc như vậy tôi bớt đi nhiều lo lắng, sợ hãi nghỉ lung tung để rồi thanh thản trở lại và tự tin hơn !!!
Cám on Chúa là cuộc đời tôi luôn có Ngài chăm sóc và gìn giữ. A men !

Cảm xúc đầu đông

Mùa đông đã đến đây rồi
Bên ngoài cửa sổ trắng trời tuyết bay
Văn nào tả thấu cảnh này?
Thơ nào tả xiết nỗi day dứt lòng?
Dòng đời khi đục khi trong
Tha hương cầu thực long đong phận người
Thôi đành phó mặc cho Trời
Thôi đành nước chảy, hoa trôi lỡ làng.
Biết bao nhiêu nỗi trái ngang
Biết bao tủi nhục muôn vàn đắng cay
Những ngày thử thách nơi đây
Thành tâm cầu nguyện hàng ngày chẳng quên
Cho dù trong vũng “bùn đen”
Phải giữ phẩm chất “hoa sen” ngày nào,
Quyết tâm ý chí càng cao
Núi dù cao mấy thế nào cũng qua.
Từ trong bóng tối hôm qua
Nuôi mầm hy vọng chói loà tương lai
Qua xuân ngày rộng tháng dài
Hoa đào đỏ thắm, hoa mai nở vàng.
Ví không có cảnh đông tàn
Thì đâu có cảnh huy hoàng ngày xuân
Nghỉ mình trong bước gian truân
Tai ương rèn luyện tinh thần thêm hăng!
Q. KH.



© 1999-2017 Tinlanh.Ru