Được Cứu Sống Nhờ Một Bài Hát

Ngày xưa, khi cuộc cách mạng Mỹ còn đang tiếp diễn, trải qua mấy đêm liên tiếp hễ người lính nào đứng gác tại đia điểm kia thì đều bị bắn chết cả. Sau khi có năm sáu người chết như vậy, một tín đồ tới phiên mình gác đêm tại chỗ ấy. Đang khi anh đi tuần thì tự nghĩ rằng: “ ta cứ hát khen ngợi quyền phép của Chúa, ắt Ngài sẽ phù hộ ta bình yên”. Anh khởi sự hát thánh ca số 213, lời lẽ như sau: “ Giê-xu đấng hằng yêu thương tôi, tôi mong đến nghiêng trên ngực Ngài. Lúc sóng bủa ầm bên chân tôi, trong khi bão tố đang vang dội. Xin che tôi, xin giấu kín luôn, cho qua cơn mưa ác gió ôn…”. Khi anh hát tới câu; “Chỗ hiểm yếu dầu tôi nan kham, xin thương lấy cánh phủ che giùm”, thì anh thấy lòng bình an vô cùng.
Lâu năm về sau, khi người lính nầy đã lớn tuổi, đứng hát một mình ở một nhà thờ nọ, thì có một người đến hỏi ông rằng:
- Có phải năm ấy, đêm ấy ông đã được cắt canh gác tại địa điểm chiến trường đó không?
- Phải, chính tôi đã canh gác đêm ấy.
- Mấy người canh gác trước ông tại đó tôi đã bắn chết cả. Khi ông khởi sự hát trong đêm ấy, tôi giơ súng lên nhắm ông mà bắn, nhưng khi tôi nghe ông hát rằng: “ Chỗ hiểm yếu dầu tôi nam kham, xin thương lấy cánh phủ che giùm.” Thì tôi chẳng có thể làm hại ông được nữa. Thế là tôi buông súng xuống. Từ đó tôi đã tiếp nhận Chúa và nhờ vậy hôm nay tôi gặp được ông và biết thật Chúa Cứu Thế là Đấng yêu thương chúng ta.
Hai người liền ôm nhau khóc nức nở vì vui mừng trong ơn chăn dắt yêu thương của Chúa Cứu Thế Giê-xu.
(Chuyện Hay Ý Đẹp III. MS Nguyễn văn Bình)


© 1999-2017 Tinlanh.Ru