Trong những ngày đầu tiên đến với Chúa, có thể chưa có ai trong số chúng ta để ý nhiều đến các hình thức và các tổ chức. Con mắt của chúng ta lúc đó đang tập trung lên Chúa Jê-sus, và vui sướng về mọi sự Ngài đã làm cho mình. Nhưng, một thời gian sau, nhất là khi chúng ta bắt đầu tìm cách kể về Chúa cho gia đình, bạn bè và những người khác, lúc đó chúng ta mới nhận thấy là họ đã liệt kê mình vào số "những người theo đạo Tin lành". Và, điều đó cũng làm nguyên cớ cản trở nhiều người không dám nghe về Lời Chúa, vì họ bị ấn tượng (định kiến) trước trong đầu - rằng đây là một đạo lạ, cũng có nhiều người còn cho rằng đây là một tôn giáo - công cụ trong tay người khác để lợi dụng những ai khờ dại...
Nhưng chúng ta biết Tin lành không đơn thuần chỉ là một đạo của loài người như bao nhiêu đạo khác, không phải chỉ là một tôn giáo với những lễ nghi và luật lệ khác thường, và cũng không tìm kiếm những mục đích (lợi lộc) theo kiểu thế gian thường nghĩ, nhưng Tin lành thật đặc biệt khác hẳn!
Chẳng lẽ Chúa Jê-sus đã hy sinh thân mình chịu một cái chết đau đớn trên thập tự giá - chỉ để ban cho loài người một tôn giáo khác, trong khi họ đã có tôn giáo của mình rồi? Chẳng lẽ Chúa đã giáng sinh xuống thế gian, chịu cực hình và chịu chết thế cho mọi đau đớn và tội lỗi của chúng ta, và rồi Ngài sống lại chỉ để mà ngày hôm nay xa vời ở đâu đó? Chẳng lẽ quyền năng mà đã thay đổi lòng người cả thế gian thời đó đã chịu bất lực trước xã hội hư hoại ngày hôm nay? Chẳng lẽ mọi lời Thánh Kinh mà nhiều thế hệ đã phải chịu hy sinh (thậm chí đến cả mạng sống mình) để gìn giữ và truyền đạt lại chỉ là những điều răn cho một cuộc sống đạo đức khó ai theo nổi? Câu trả lời là KHÔNG!
Vậy thì có gì khác giữa chúng ta và các tín đồ thời kỳ ban đầu đó? Giữa cách nhìn nhận của mỗi một chúng ta với cách nhìn nhận của các môn đệ thời ban đầu đó?
Đến lượt mình, chúng ta cũng cần nhìn nhận Tin lành đến từ Trời một cách đúng đắn - để thế hệ chúng ta cũng có được những kết quả giống như thời Hội thánh ban đầu.
Rô-ma 1
1. Phao-lô, tôi tớ Ðức Chúa Trời, được gọi làm sứ đồ, để riêng ra đặng giảng Tin Lành Ðức Chúa Trời,
2. là Tin Lành xưa kia Ðức Chúa Trời đã dùng các đấng tiên tri Ngài mà hứa trong Kinh Thánh,
3. về Con Ngài, theo xác thịt thì bởi dòng dõi vua Ða-vít sanh ra,
4. theo thần linh của thánh đức, thì bởi sự sống lại của Ngài từ trong kẻ chết, được tỏ ra là Con Ðức Chúa Trời có quyền phép, tức là Ðức Chúa Jêsus Christ, Chúa chúng ta,
5. nhờ Ngài chúng ta đã nhận lãnh ân điển và chức sứ đồ, để đem mọi dân ngoại đến sự vâng phục của đức tin, vì danh Ngài,
6. trong các dân ấy anh em cũng đã được gọi bởi Ðức Chúa Jêsus Christ;
7. gởi cho hết thảy những người yêu dấu của Ðức Chúa Trời tại thành Rô-ma, được gọi làm thánh đồ. Nguyền cho anh em được ân điển và sự bình an từ nơi Ðức Chúa Trời, Cha chúng ta, và từ nơi Ðức Chúa Jêsus Christ!
8. Trước hết, tôi nhờ Ðức Chúa Jêsus Christ, vì hết thảy anh em mà tạ ơn Ðức Chúa Trời tôi về đức tin anh em đã đồn khắp cả thế gian.
9. Vì Ðức Chúa Trời mà tôi lấy tâm thần hầu việc, bởi sự giảng Tin Lành của Con Ngài, làm chứng cho tôi rằng tôi nhắc đến anh em không thôi
10. trong mọi khi tôi cầu nguyện thường xin Ðức Chúa Trời, bởi ý muốn Ngài, sau lại có thể gặp dịp tiện đi đến nơi anh em.
11. Thật vậy, tôi rất mong mỏi đến thăm anh em, đặng thông đồng sự ban cho thiêng liêng cùng anh em, hầu cho anh em được vững vàng,
12. tức là tôi ở giữa anh em, để chúng ta cùng nhau giục lòng mạnh mẽ bởi đức tin chung của chúng ta, nghĩa là của anh em và của tôi.
13. Vả, hỡi anh em, tôi chẳng muốn anh em không biết rằng đã ghe phen tôi toan đi thăm anh em, đặng hái trái trong anh em cũng như trong dân ngoại khác; song về sự đó tôi bị ngăn trở cho đến bây giờ.
14. Tôi mắc nợ cả người Gờ-réc lẫn người giã man, cả người thông thái lẫn người ngu dốt.
15. Ấy vậy, hễ thuộc về tôi, thì tôi cũng sẵn lòng rao Tin Lành cho anh em, là người ở thành Rô-ma.
16. Thật vậy, tôi không hổ thẹn về Tin Lành đâu, vì là quyền phép của Ðức Chúa Trời để cứu mọi kẻ tin, trước là người Giu-đa, sau là người Gờ-réc;
17. vì trong Tin Lành nầy có bày tỏ sự công bình của Ðức Chúa Trời, bởi đức tin mà được, lại dẫn đến đức tin nữa, như có chép rằng: Người công bình sẽ sống bởi đức tin.
1. Phao-lô, tôi tớ Ðức Chúa Trời, được gọi làm sứ đồ, để riêng ra đặng giảng Tin Lành Ðức Chúa Trời,
Chúng ta hãy cùng nhau tìm hiểu về Tin lành qua những lời trong Kinh thánh - đã được Phao-lô chép lại. Sứ đồ Phao-lô đã có một sự tỏ ra đặc biệt về Tin lành, mà nhờ đó Đức Chúa Trời đã xử dụng ông một cách cực kỳ mạnh mẽ để biến đổi thế gian. Như chúng ta đã biết, nếu xét về tôn giáo thì Phao-lô đã theo một tôn giáo bậc nhất (và cũng là tôn giáo duy nhất đến từ Đức Chúa Trời), nếu xét về kiến thức - thì ông đã từng theo học giáo sư uy tín và nổi tiếng nhất thời đó, nếu xét về địa vị trong xã hội - thì Phao lô xuất thân từ gia đình có gốc gác được tôn trọng, và bản thân ông từ lúc trẻ tuổi đã được hội đồng tôn giáo tối cao tin cậy và xử dụng. Nhưng ông đã từ bỏ tất cả những điều đó để theo Chúa Jê-sus và trở thành người truyền giảng Tin lành. Đó là một quyết định chín chắn, một niềm tin có hệ thống vững vàng, dựa trên một nhận thức sâu nhiệm của ông về Tin lành này,
2. là Tin Lành xưa kia Ðức Chúa Trời đã dùng các đấng tiên tri Ngài mà hứa trong Kinh Thánh,
Tin lành của Đức Chúa Trời! Tin lành mà Đức Chúa Trời đã hứa!
Bạn thấy không, Tin lành không phải là một ý tưởng tốt đẹp do lòng mong ước tốt lành của con người nghĩ ra, mà nó đến từ Trời, và nó là một kế hoạch, một dự định đã chuẩn bị từ xưa của Chúa Trời dành cho con người. Từng bước, từng bước, qua các thời đại, có giai đoạn thế này, có giai đoạn thế khác, nhưng kế hoạch cứu người của Chúa không khi nào ngừng làm việc, Ngài không bao giờ đổi ý, và cũng chính Ngài sẽ đưa kế hoạch Của Ngài đến kết thúc thành công. Ngày hôm nay, bạn và tôi chúng ta được nghe đến Tin lành, được cứu - bạn thấy đấy - không có gì ngoài sự tiên liệu của Chúa. Kế hoạch của Chúa có dành phần cho chúng ta.
Nhưng Tin lành này cũng nhờ những con người - các tôi tớ của Đức Chúa Trời mà được rao truyền ra tiếp tục. Thời trước là các tiên tri, rồi đến các sứ đồ, còn bây giờ - là đến chúng ta. Kế hoạch của Chúa có tính đến chúng ta trong đó nữa.
Hay nói một cách khác - chúng ta là một phần trong kế hoạch của Đức Chúa Trời. Chúng ta là một phần trong kế hoạch của Ngài để đem sự cứu rỗi đến dân tộc Việt nam. Sự cứu rỗi đó đã được Chúa Jê-sus đảm bảo bởi sự chết và sự sống lại của Ngài trên thập tự giá. Đó cũng là trung tâm của Tin lành.
3. về Con Ngài, theo xác thịt thì bởi dòng dõi vua Ða-vít sanh ra,
4. theo thần linh của thánh đức, thì bởi sự sống lại của Ngài từ trong kẻ chết, được tỏ ra là Con Ðức Chúa Trời có quyền phép, tức là Ðức Chúa Jêsus Christ, Chúa chúng ta,
Về Con Ngài! Tin lành về Chúa Jê-sus! Vâng, không phải là một tôn giáo mới, cũng không phải là một đạo lạ, mà là một Đức Chúa Trời giáng sinh làm người để cứu người. Để chuộc tội lỗi cho con người - nên Chúa đã phải nếm cái chết, nhưng Ngài đã sống lại bởi quyền năng của Đức Chúa Trời, Ngài đã chiến thắng hoàn toàn cái chết. Tin lành không phải đem đến cho chúng ta những lệ luật và điều răn khó hiểu khó theo, mà đem quyền năng để giải cứu chúng ta khỏi tội lỗi và hậu quả của tội lỗi, thậm chí cả cái chết.
Bạn thân mến, có thể chúng ta liên tưởng Tin lành với các nhà hội và các ngày lế, với các tổ chức và các hội nhóm khác nhau, với các bài giảng của các mục sư và tình thân của các tín hữu. Vâng, nhưng ta thấy Tin lành mà Phao-lô hiểu và muốn truyền đạt lại cho chúng ta trước hết là tập trung vào Chúa Jê-sus. Tập trung vào những gì Ngài đã làm xong cho chúng ta, vào những gì Ngài muốn làm cho chúng ta và đã hứa về điều đó cho chúng ta. Tập trung vào những điều gì Ngài muốn chúng ta nhận thức ra và cùng tham gia với Ngài. Mọi sự con người chúng ta làm xung quang đó cuối cùng phải một mục đích là hướng người ta lên ân điển Chúa.
5. nhờ Ngài chúng ta đã nhận lãnh ân điển và chức sứ đồ, để đem mọi dân ngoại đến sự vâng phục của đức tin, vì danh Ngài,
6. trong các dân ấy anh em cũng đã được gọi bởi Ðức Chúa Jêsus Christ;
Tin lành là dành cho mọi dân ngoại, nghĩa là cho cả chúng ta. Nhưng, chúng ta cũng thấy Phao-lô nói Kế hoạch của Đức Chúa Trời cần đến sự tham gia của con người. Người được ơn thì giảng, người đã được nghe thì tin và vâng theo sự kêu gọi mà Chúa Trời kêu gọi mình. Và khi chúng ta đã tin nhận Con Ngài - thì chúng ta được Ngài ban cho trở nên con cái của Đức Chúa Trời! Lời Chúa gọi chúng ta là những người được yêu dấu của Đức Chúa Trời! Là tình yêu thương mà Ngài đã yêu thế gian đến nỗi ban Jê-sus Con Ngài chịu chết vì chúng ta, để chúng ta không bị hư mất nhưng được sự sống đời đời. Chúng ta có gì khác với những người khác - đó là ở chỗ chúng ta đã tin nhận tình yêu đó. Và đấy là Tin lành của chúng ta!
Nhưng khi chúng ta đã tiếp nhận Tin lành rồi thì sau đó chúng ta sẽ làm gì với nó?
Tin lành là một tin tức tốt lành, nó phải được lan truyền cho mọi người nào chưa được biết hoặc chưa nhận thức đúng, nếu không thì như có nhà truyền giảng đã nói "tin lành mà không được kể ra thì nó cũng không phải là tin lành nữa".
Tin lành và đức tin của chúng ta nơi Đức Chúa Trời phải được công bố - như các tín đồ ở thành Rô-ma thời đó - đến nỗi Phao-lô phải nói: "đức tin anh em đã đồn khắp cả thế gian."
Phao-lô chưa từng đích thân rao giảng cho người ở thành Rô-ma, những người khác đã làm điều đó (chắc các bạn cũng biết là không phải chỉ có các sứ đồ, mục sư, nhà truyền giảng mới "được" giảng Tin lành?), nhưng Phao-lô nhìn thấy bông trái đức tin của họ - và lòng ông vui sướng. Ông đã nôn nóng nhiều lần tìm dịp tiện để được đến thăm họ, để trao đổi những sự ban cho thiêng liêng với anh chị em mình, nhưng chưa có dịp. Đến nỗi ông phải viết bức thư dài này - để trình bày cho những người anh em chưa quen biết về những điều ông đã học và nhận thức được về Tin lành của Chúa Jê-sus Christ! Một sự sẵn sàng và sốt sắng làm sao! Thậm chí giống như là ý ông muốn nói - tôi mắc nợ mọi người nào mà tôi chưa giảng được Tin lành cho họ!
15. Ấy vậy, hễ thuộc về tôi, thì tôi cũng sẵn lòng rao Tin Lành cho anh em, là người ở thành Rô-ma.
16. Thật vậy, tôi không hổ thẹn về Tin Lành đâu, vì là quyền phép của Ðức Chúa Trời để cứu mọi kẻ tin, trước là người Giu-đa, sau là người Gờ-réc;
17. vì trong Tin Lành nầy có bày tỏ sự công bình của Ðức Chúa Trời, bởi đức tin mà được, lại dẫn đến đức tin nữa, như có chép rằng: Người công bình sẽ sống bởi đức tin.
Bạn ơi, Phao-lô nói vì sao ông không phải xấu hổ về Tin lành? Vì Tin lành là quyền phép của Đức Chúa Trời! Quyền phép để cứu! Cứu Mọi người nào sẽ Tin! Ha-lê-lu-ja!
Tin lành là quyền phép! Ngày hôm nay chúng ta thấy ở đâu rao giảng Tin lành thì ở đó người ta được chứng kiến quyền năng kỳ diệu của Chúa. Đủ mọi dấu kỳ phép lạ, sự chữa lành, sự giải cứu khỏi mọi tệ nạn, sự biến đổi lòng người. Những điều đó xảy ra khi người ta giảng Tin lành chân thật, đơn giản, không pha trộn các loại triết lý của loài người, nhưng giảng bằng đức tin, trong xự xức dầu của Đức Thánh Linh. Phao-lô và các sứ-đồ thời đó đã giảng Tin lành đó, và những phép lạ đã theo sau không ngớt. Những phép lạ giải cứu tốt lành đã là những bằng chứng hùng hồn cho một Tin tức Tốt lành từ Đức Chúa Trời Nhân lành. Thời nay chúng ta cũng thấy những kết quả như vậy, khi người ta tin vào quyền phép của Lời Chúa.
Tin lành là quyền phép! Chúng ta thậm chí có thể chờ đợi Chúa sẽ làm phép lạ, có thể cầu xin Chúa thi hành quyền phép lớn và kỳ diệu của Ngài, cũng có thể không dám cầu xin Chúa làm phép lạ, trong khi đó lẽ ra chúng ta có thể xử dụng quyền năng mà Ngài đã giao phó vào trong tay mình. Chúng ta có thể giảng Tin lành, và quyền phép Chúa sẵn trong Tin lành sẽ hành động trong lòng những người tin!
Có một lần, nhà truyền giảng T.L. Osborne truyền giảng về Tin lành cứu rỗi của Chúa cho những người dân châu Phi, ông giảng về câu chuyện người phụ nữ bị mất huyết, đã bởi đức tin mình vươn ra động chạm đến gấu áo Chúa Jê-sus, và tức khắc được quyền năng Chúa chữa lành. Nhưng, điều mà ông không ngờ được rằng, trong đám đông hàng ngàn người lắng nghe đó, có một phụ nữ say mê nghe câu chuyện, vì bà ta cũng bị mắc chứng bệnh giống vậy. Và, tự bà ta nhủ thầm trong lòng rằng, bây giờ làm sao ta len đến được nắm lấy chân của ông truyền giảng này thì ta cũng sẽ được chữa lành. Bà ta chen lên đến được nơi bệ sân khấu, nhưng điểm buồn cười của câu chuyện này là ở chỗ ông T.L. Osborne khi giảng không đứng một chỗ. Ông đi đi lại lại trên sân khấu, và các bạn có thể tưởng tượng được là người phụ nữ kia cũng len lỏi trong đám đông mà chạy tới lui theo ông. Và bỗng nhiên, đang trong lúc truyền giảng hăng say, T.L. Osborne chợt thấy chân mình bị ôm chặt cứng. Và người phụ nữ đó la lớn lên "Tôi đã được chữa lành, tôi đã được chữa lành rồi!" Ha-lê-lu-ja!
Vẫn một quyền năng đó ở trong tay của bạn và tôi! Vẫn một câu chuyện tình yêu thương cần phải được kể ra cho mọi người. Và vẫn còn biết bao nhiêu con người đang cần đến nó! Vì Tin lành là để cứu họ! Tin lành là để cứu người! Phao-lô đã không phải xấu hổ vì Tin lành này. Chúng ta có nên xấu hổ khi cứu người không? Có nên ngại ướt quần áo mà không nhảy xuống cứu người chết đuối? Có nên ngại gây sự chú ý mà không lớn tiếng kêu người đang sắp sa vào hố trên đường mà mắt không nhìn thấy? KHÔNG. Nhưng Tin lành về Chúa Jê-sus Christ mà chúng ta mang đây có thể cứu được người khác.
Chính chúng tôi đã được Chúa chữa lành nhiều lần, hàng ngày trong đời sống chúng tôi cũng nhận được sự chu cấp và giải thoát trong nhiều hoàn cảnh. Chính chúng tôi cũng đã chứng kiến đời sống của nhiều con người khác được Chúa thay đổi một cách kỳ diệu khi họ lắng nghe Tin lành mà chúng tôi kể lại. Bạn có thể cũng cùng làm chứng với chúng tôi về những điều tương tự như vậy mà bạn đã chứng kiến. Và bạn có thể cũng đồng ý với chúng tôi rằng khi đó chúng ta cũng tràn ngập cùng một niềm vui thoả với họ, cũng như chính chúng ta được nhận vậy.
Vì thế nên chúng ta rao giảng Tin lành! Bằng mọi cách, bằng mọi phương tiện, không quản ngại khó khăn và sự cản trở cũng như chê cười.
Chúng ta không phải là đi thuyết phục mọi người theo một tôn giáo tốt lành (vì tôn giáo thì khô khan không có sự sống), cũng không phải chúng ta chỉ làm sao mà mời gọi người ta đến với Hội thánh hoặc hội nhóm của chúng ta (vì chẳng có ở đâu là không có nan đề), nhưng chúng ta đem quyền năng giải cứu của Đức Chúa Trời Jê-sus Christ đến cho mỗi một ai cần đến, bất kỳ ai, bất kỳ hoàn cảnh nào, miễn là người đó tin!
Còn đối với người nào tin cậy Đức Chúa Trời thì mọi sự đều có thể được.
Chúc bạn thành công!
T.Q.H. Tinlanh.Ru