Ai sẽ đi về đâu?

Article Index

Có nhiều trường hợp khác nhau xảy ra, khi có những con người đã hồn lìa khỏi xác, rồi lại được sống lại, họ đều làm chứng chắc chắn rằng quả thật có thế giới bên kia, quả thật là chết không phải là hết. Liệu điều mà họ kể đó có giúp được cho những người còn sống trên đất này làm quyết định đúng đắn cho mình hay không?

Chúng ta hãy cùng xem trong Kinh thánh Chúa Jê-sus có nói gì về chuyện này:

Lu-ca đoạn 16

19. Có một người giàu mặc áo tía và áo bằng vải gai mịn, hằng ngày ăn ở rất là sung sướng.
20. Lại có một người nghèo, trên là La-xa-rơ, nằm ngoài cửa người giàu đó, mình đầy những ghẻ.
21. Người ước ao được ăn những đồ ở trên bàn người giàu rớt xuống; cũng có chó đến liếm ghẻ người.
22. Vả, người nghèo chết, thiên sứ đem để vào lòng Áp-ra-ham; người giàu cũng chết, người ta đem chôn.
23. Người giàu ở nơi âm phủ đang bị đau đớn, ngước mắt lên, xa thấy Áp-ra-ham, và La-xa-rơ trong lòng người;
24. bèn kêu lên rằng: Hỡi Áp-ra-ham tổ tôi, xin thương lấy tôi, sai La-xa-rơ nhúng đầu ngón tay vào nước đặng lám cho mát lưỡi tôi; vì tôi bị khổ trong lửa nầy quá đỗi.
25. Nhưng Áp-ra-ham trả lời rằng: Con ơi, hãy nhớ lúc ngươi còn sống đã được hưởng những sự lành của mình rồi, còn La-xa-rơ phải những sự dữ; bây giờ, nó ở đây được yên ủi, còn ngươi phải bị khổ hình.
26. Vả lại, có một vực sâu ở giữa chúng ta với ngươi, đến nỗi ai muốn từ đây qua đó không được, mà muốn từ đó qua đây cũng không được.
27. Người giàu nói rằng: Tổ tôi ơi! vậy thì xin sai La-xa-rơ đến nhà cha tôi,
28. vì tôi có năm anh em, đặng người làm chứng cho họ về những điều nầy, kẻo họ cũng xuống nơi đau đớn nầy chăng.
29. Áp-ra-ham trả lời rằng: Chúng nó đã có Môi-se và các đấng tiên tri; chúng nó phải nghe lời các đấng ấy!
30. Người giàu nói rằng: Thưa Áp-ra-ham tổ tôi, không phải vậy đâu; nhưng nếu có kẻ chết sống lại đến cùng họ, thì họ sẽ ăn năn.
31. Song Áp-ra-ham rằng: Nếu không nghe Môi-se và các đấng tiên tri, thì dầu có ai từ kẻ chết sống lại, chúng nó cũng chẳng tin vậy.

Đoạn Thánh Kinh trên đây chép lại lời kể của Chúa Jê-sus về thế giới mà chúng ta không nhìn thấy, về cõi đời đời là nơi mà ai đã đi đến đó không bao giờ quay trở lại. Đây rõ ràng không phải là một chuyện ngụ ngôn mà là một sự kiện thực tế xảy ra ở nơi Âm phủ - là nơi cầm giữ những linh hồn con người trước khi Chúa hoàn thành công việc cứu chuộc. Nếu không có câu chuyện này, thì chúng ta cũng sẽ không làm sao biết được sự thật về nó, nhưng Chúa đã kể lại cho chúng ta cho chúng ta biết được để mà lựa chọn cái đích sau cùng khi kết thúc cuộc đời này.

Trong đoạn Kinh thánh trên, cùng với những đoạn Thánh Kinh khác, chúng ta được biết rằng Âm phủ có chia làm hai phần. Một phần là nơi yên nghỉ cho những linh hồn người công bình, mà trong bản Thánh Kinh tiếng Việt dịch là "lòng của Áp-ra-ham", (trong ngôn ngữ Hy-lạp nơi này cũng được mô tả bằng từ "Ba-ra-đi"). Còn nơi kia là Địa ngục - tức là nơi linh hồn người ta bị lửa hình phạt đau đớn không dứt.

Ở đây Chúa không hề nói là cứ người nghèo thì sẽ xuống nơi an nghỉ, còn người giàu thì phải xuống Địa ngục, vì đó không bao giờ là tiêu chuẩn sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời. Vậy thì chúng ta cần phải đọc kỹ để tìm hiểu được lý do - vì sao người giàu đã phải sa xuống nơi lửa địa ngục này.

22. Vả, người nghèo chết, thiên sứ đem để vào lòng Áp-ra-ham; người giàu cũng chết, người ta đem chôn.

Đến điểm kết thúc của một cuộc đời, khi linh hồn lìa khỏi xác - con người không tự chủ được để mà lựa chọn nơi nào mình sẽ đến nữa, mà chính các thiên sứ sẽ đưa người đó đến nơi phải đến. Mọi sự đến lúc này thì đã quá muộn, không còn thay đổi gì được nữa.

23. Người giàu ở nơi âm phủ đang bị đau đớn, ngước mắt lên, xa thấy Áp-ra-ham, và La-xa-rơ trong lòng người;
24. bèn kêu lên rằng: Hỡi Áp-ra-ham tổ tôi, xin thương lấy tôi, sai La-xa-rơ nhúng đầu ngón tay vào nước đặng lám cho mát lưỡi tôi; vì tôi bị khổ trong lửa nầy quá đỗi.
25. Nhưng Áp-ra-ham trả lời rằng: Con ơi, hãy nhớ lúc ngươi còn sống đã được hưởng những sự lành của mình rồi, còn La-xa-rơ phải những sự dữ; bây giờ, nó ở đây được yên ủi, còn ngươi phải bị khổ hình.

Khi đó con người vẫn còn là nguyên cá nhân của mình, ngoại trừ thân thể mà thôi. Linh hồn vẫn còn có khả năng cảm xúc, và còn ký ức để nhớ lại, vẫn nhận ra được những người mình đã biết cũ, cũng như vẫn còn có thể nói chuyện được với nhau. Nhưng khi đó, một bên thì đau đớn trong lửa hình phạt không dứt, bên thì được an nghỉ bình an.


Người giàu đó cầu xin Áp-ra-ham sai La-xa-rơ nhúng ngón tay vào nước yên ủi ở chốn bình an để phần nào làm dịu đi cho ông ta sự thiêu đốt của những ngọn lửa địa ngục. Nhưng đã nhận được một lời đáp:

26. Vả lại, có một vực sâu ở giữa chúng ta với ngươi, đến nỗi ai muốn từ đây qua đó không được, mà muốn từ đó qua đây cũng không được.

Trong cuộc sống trên đất này người công bình và người ác sống lẫn giữa nhau, nhưng khi đã xuống Âm phủ rồi thì họ ở hai nơi hoàn toàn tách biệt, cũng không thể tự mình muốn đi từ nơi này qua nơi khác được nữa. Cơ hội chỉ dành cho chúng ta trong cuộc đời này mà thôi.

27. Người giàu nói rằng: Tổ tôi ơi! vậy thì xin sai La-xa-rơ đến nhà cha tôi,
28. vì tôi có năm anh em, đặng người làm chứng cho họ về những điều nầy, kẻo họ cũng xuống nơi đau đớn nầy chăng.

Người giàu này cuối cùng đã nhận thức ra được điều đó, và ông nhớ đến những người anh em của mình đang còn sống trên đất. Ông ta muốn giúp họ làm được quyết định đúng đắn khi còn đang sống kẻo họ bị sa xuống nơi lửa địa ngục giống như mình. Vâng, nếu xét theo cách nhìn của loài người chúng ta thì ông ta thật sự cũng không đến nỗi nào - còn biết nhớ và lo lắng cho những người anh em của mình nữa. Có thể ai đó còn đánh giá đây là một cử chỉ tốt bụng là khác. Như vậy "sự tốt bụng theo kiểu loài người" chưa phải là tiêu chuẩn quyết định cho con người sẽ được đi đến nơi an nghỉ sau cái chết.

Ông nhà giàu này đã kêu xin một điều hoàn toàn ngoài khuôn khổ thông thường. Ông ta xin cho La-xa-rơ được sống lại, và đến kể cho người nhà ông ta được biết mà ăn năn thay đổi hướng sống. Có nhiều người ngày hôm nay cũng nghĩ giống hệt như người nhà giàu này, họ cho rằng phép lạ nhãn tiền người chết sống lại sẽ giúp cho những người còn đang sống tin theo. Nhưng, không phải như vậy. Loài người chúng ta đã có một Bằng Chứng Vĩ Đại từ hai nghìn năm về trước, và đã có những Lời Phán của Đấng Lớn Hơn - đó là Lời Chúa đã được các tiên tri thời Cựu Ước và các sứ đồ thời Tân Ước chép lại cho chúng ta. Chúng ta cần phải tin theo những Lời đó:

29. Áp-ra-ham trả lời rằng: Chúng nó đã có Môi-se và các đấng tiên tri; chúng nó phải nghe lời các đấng ấy!

Và người giàu đã đáp lại lời của Áp-ra-ham ra làm sao?

30. Người giàu nói rằng: Thưa Áp-ra-ham tổ tôi, không phải vậy đâu; nhưng nếu có kẻ chết sống lại đến cùng họ, thì họ sẽ ăn năn.

Ông ta nói: "không phải vậy đâu"! Đến bây giờ, khi đã sa xuống địa ngục, ông vẫn còn cãi lại những người công bình! Ông vẫn cho rằng những điều họ nói, họ tin là không đúng! Ông vẫn chẳng coi Lời Chúa đã phán cho loài người là trọng. Bây giờ, chúng ta đã tìm ra được đây chính là lý do vì sao con người này đã phải xuống địa ngục. Ai đã nói "không phải vậy đâu" với những Lời Chúa Jê-sus - người đó đã chối bỏ Ngài và cả sự cứu rỗi cho bản thân mình nữa.

31. Song Áp-ra-ham rằng: Nếu không nghe Môi-se và các đấng tiên tri, thì dầu có ai từ kẻ chết sống lại, chúng nó cũng chẳng tin vậy.

Lời Chúa đã ban cho chúng ta để tin theo và được cứu. Đấy là tiêu chuẩn cần và đủ. Còn nếu người nào đó đã khăng khăng không nghe theo Lời của chính Đấng đã sống lại và có quyền ban sự sống đời đời cho những ai tin Ngài, thì có phép lạ nào đi chăng nữa họ cũng không tin.

Bạn thân mến, câu chuyện này thật sự có tác dụng cảnh tỉnh chúng ta. Ngày hôm nay, vẫn còn có những con người nói "không phải vậy đâu" với Lời Chúa. Vẫn còn có những người lấn lướt trên người công bình để giành giật sự sung sướng tạm thời trong đời này. Nhưng cũng có những con người khi nghe thấy được những Lời đó thì lòng rung động, suy nghĩ và cuối cùng ăn năn quay lại với Đức Chúa Trời.

Bài học trong câu chuyện nói trên cũng áp dụng được cho chúng ta là những kẻ đã tin nhận Chúa Jê-sus, vì còn nhiều khi chúng ta vẫn nói "không" với Lời Ngài trong lĩnh vực nào đó của đời sống mà mình cứng lòng chưa chịu thay đổi. Có khi nào những Lời Chúa động chạm vào lòng chúng ta nhưng tâm trí chúng ta còn nói "không phải vậy đâu"?

Chúa còn cho loài người chúng ta một thời gian, đó là cơ hội, ngày hôm nay có cơ hội để quay lại với Đức Chúa Trời. Hôm nay là ngày thuận tiện, dịp này là dịp cứu rỗi... Hãy nói "Vâng, Tôi tin, tôi nghe theo" Lời Đức Chúa Trời!


Trong tháng 12 năm 2001 vừa qua, ở Onitsha, Nigeria, có một mục sư người da đen tên là Daniel Ekechukwu đã bị tai nạn xe hơi và ông đã bị dập nát thân thể, hồn lìa khỏi xác. Hai thiên sứ đã đến đưa ông đi, và cho ông được chứng kiến cả thiên đàng và địa ngục. Trong chuyến "du lịch" đó ông được nghe các thiên sứ yêu cầu hãy ghi chép hết những điều mình được chứng kiến, và họ cũng nói rằng đây là La-xa-rơ cho thế hệ ngày hôm nay. Hai ngày sau, ông đã sống lại trong một thân thể khi đó đã bị ướp đầy hoá chất và cứng như con cá khô. Những điều ông kể lại đã chấn động cả xứ. Câu chuyện này đã được TINLANH.RU đăng tại địa chỉ sau

 

Bộ phim phóng sự về câu chuyện này và lời chứng của ông ta với những người lân cận được Hội truyền giáo Đấng Christ cho mọi dân tộc thực hiện (www.cfan.org). Cũng đã được dịch và lồng tiếng Việt. Chúng tôi xin chân thành cảm ơn Hội thánh Hội chúng của Đức Chúa Trời Việt nam đã gửi tặng chúng tôi đĩa VCD này.


© 1999-2017 Tinlanh.Ru