Hai thành phần của đời sống

Article Index

Bạn thân mến,
Thử hỏi, nếu bỏ đi các câu chuyện về phép lạ, khi Đức Chúa Trời hành động trong đời sống con người, thì Kinh thánh còn được bao nhiêu phần trăm?
Có lẽ giá trị lúc đó chỉ còn là 0% vì nó sẽ không còn là Lời Hằng sống nữa, mà sẽ chỉ còn là một quyển sách dạy đạo đức như bao nhiêu sách đạo khác.

Đời sống của cơ-đốc nhân cũng vậy, nếu một ngày nào đó người ta bảo tôi phải cất bỏ sự trông đợi sự tham gia kỳ diệu của Chúa, cầu nguyện mà đừng mong đợi được trả lời, tin thì tin nhưng chỉ để hy vọng lên thiên đàng, v.vv. thì tôi nghĩ chắc là đời sống người cơ-đốc là cực khổ nhất nếu so với tất cả những người còn lại trong thế gian. Vì mọi điều răn của Chúa nếu bởi sức con người thì không thể nào làm nổi.
Đức tin cơ-đốc là một cuộc phiêu lưu kỳ diệu với Đức Chúa Trời. Vì khi tin Chúa là Chúa đến ở cùng đời sống chúng ta.
Chúa muốn bày tỏ điều đó qua chính danh gọi của Ngài là “Em-ma-nu-ên” nghĩa là Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta!
Ma-thi-ơ 1:23 Nầy, một gái đồng trinh sẽ chịu thai, và sanh một con trai, Rồi người ta sẽ đặt tên con trai đó là Em-ma-nu-ên; nghĩa là: Ðức Chúa Trời ở cùng chúng ta.
Như vậy bây giờ cuộc sống chúng ta có phần chúng ta, và có phần tham gia của Đức Chúa Trời nữa. Bạn phải nhận thức ra được sự bày tỏ mang tính cách mạng này.
Tại sao chúng ta được quyền thành công – Vì Chúa không bao giờ thất bại!
Tại sao chúng ta được quyền chữa lành và khỏe mạnh – Vì Chúa là Đấng chữa lành, là Thầy thuốc!
Tại sao chúng ta được bình an – vì Ngài là Chúa bình an!
Chúng ta được phước – vì Ngài nắm trong tay mọi phước!
Chúng ta dâng phần mười – vì biết rõ ấy là Chúa cùng làm và ban phước cho mình!
Chúng ta cảm ơn Chúa, hát tôn vinh Chúa, chúng ta đi nhóm, chúng ta cầu nguyện, chúng ta hầu việc Chúa – biết bao nhiêu điều đó chúng ta làm được vì có Chúa ở cùng mình, và đấy là vì chúng ta muốn càng gần Chúa hơn!
Ngay cả trong việc hầu việc Chúa, bạn phải thay đổi cách nghĩ - Không phải là ta đi làm một cái gì đó cho Chúa, mà ta đi làm một cái gì đó cùng với Chúa!
Nếu bỏ phần của Chúa, thì chẳng còn gọi là cơ-đốc nhân được nữa. Cơ-đốc nhân là người giống Đấng Jê-sus Cơ-đốc, Đấng được xức dầu – mà xức dầu ở đây là chỉ Đức Thánh Linh, vậy cơ-đốc nhân là người có Đức Thánh Linh ở cùng mình.
Chúng ta mang danh dân của Chúa. Tên chúng ta bây giờ có thêm danh Chúa. Người ta gọi sau lưng chúng ta như thế nào – có gọi là người tin Chúa không. Chúng ta mỗi người có tên mới, mà tôi tin sẽ là tập hợp có cả tên ta lẫn danh Chúa trong đó.
Khải huyền 2:17 Ai có tai, hãy nghe lời Ðức Thánh Linh phán cùng các Hội thánh: Kẻ nào thắng, ta sẽ ban cho ma-na đương giấu kín; và ta sẽ cho nó hòn sỏi thắng, trên đó có viết một tên mới, ngoài kẻ nhận lấy không ai biết đến.
Tôi nghĩ vậy vì thấy trường hợp Đức Chúa Trời đổi tên Áp-ra-ham và Sa-ra:
Áp-ram(cha cao quí) thành Áp-ra-ham (cha của nhiều dân tộc).
Sarai (bà chủ) thành Sara (công chúa).
Tên của hai người đã được Chúa thêm chữ H mà người ta tin là lấy từ Danh của Chúa: Yahweh (YHVH)
Tôi không còn chỉ đơn thuần là con người tôi cũ nữa. Tôi tin Chúa, bây giờ tôi là người có Chúa. Chúa gọi tôi là con của Ngài, là sản nghiệp của Ngài trên đất này và Ngài sẽ chiến đấu vì tôi, để tôi không phải xấu hổ vì đã đem lòng tin cậy Ngài.
Như sứ đồ Phao-lô đã nói “Tôi sống không phải là tôi sống nữa, nhưng Đấng Christ sống trong tôi”. Rõ ràng là đời sống mới chúng ta có hai phần, phần tự nhiên tôi làm, và phần siêu nhiên Chúa làm. Bạn có để ý là các lời Chúa hứa đều có điều kiện đi kèm không? Nghĩa là có phần của bạn phải làm, và có phần của Ngài sẽ làm.
Nếu chỉ trông Chúa làm, đợi phép lạ mà không làm gì cả là há miệng chờ sung. Nhưng chỉ cố làm mọi sự bằng sức mình mà quên bỏ Chúa, lo chạy chỗ này chỗ kia là sự bối rối hư không (mải lo việc vặt).
Luca 10:41-42 “Chúa đáp rằng: Hỡi Ma-thê, ngươi chịu khó và bối rối về nhiều việc; nhưng có một việc cần mà thôi. Ma-ri đã lựa phần tốt, là phần không có ai cất lấy được.”
Nguyên tắc này cũng đúng trong sự hầu việc Chúa trong Hội thánh. Thật ra là trong công việc Chúa (hay bất cứ việc nào đi nữa) đều có sự phân công, đều có phần thuộc linh và phần thuộc thể.
Hội thánh thời kỳ đầu của đã hiểu ngay ra nguyên tắc đó để phân chia công việc:
Công vụ 6:2-4 “Mười hai sứ đồ bèn gọi hết thảy môn đồ nhóm lại, mà nói rằng: Bỏ sự dạy đạo Ðức Chúa Trời mà giúp việc bàn tiệc thật chẳng xứng hợp. Vậy, anh em hãy chọn trong bọn mình bảy người có danh tốt, đầy dẫy Ðức Thánh Linh và trí khôn, rồi chúng ta sẽ giao việc nầy cho. Còn chúng ta sẽ cứ chuyên lo về sự cầu nguyện và chức vụ giảng đạo.”



© 1999-2017 Tinlanh.Ru