Tìm hiểu văn hoá Do-thái

Article Index

Đứng dưới cây rậm.
Giăng 1:48 “ Nathanaên thưa rằng: Bởi đâu Thầy biết tôi? Đức Chúa Giê-xu đáp rằng: Trước khi Philíp gọi ngươi, ta đã thấy ngươi lúc ở dưới cây vả “

Từ ngày xưa, người Do Thái vẫn thường thờ phượng, cúng tế ở dưới tàn lá những cây rậm, mát. Họ cũng thường đến đó, yên tịnh, để suy ngẫm về lời Chúa, về những suy nghĩ thuộc linh: mặt họ thì hướng về đền thờ Chúa tại Giêrusalem trong những khi cầu nguyện.

Gà gáy.
Mathiơ 26:34 “ Đức Chúa Giê-xu phán rằng: quả thật, ta nói cùng ngươi, chính đêm nay, trước khi gà gáy, ngươi sẽ chối ta ba lần “.

Người Do thái cấm nuôi gà trong thành phố thánh vì sợ sẽ bị ô uế, do đó trong thành phố không có nuôi gà; tiếng gà gáy được nói đến ở đây có thể không phải là tiếng của con gà thật gáy sáng.

Vào lúc 3 giờ sáng tại Do thái người ta gọi là giờ gà gáy, bởi vì vào lúc đó thì lính vệ binh Lamã sẽ đổi gác ở lâu đài Antonia và dấu hiệu báo đổi gác là tiếng kèn.

Chữ latinh gọi tiếng kèn là gallicinium, nghĩa là gà gáy.

Gia thần.
Sáng thế ký 31:19,30 “ Trong lúc Laban mắc đi hớt lông chiên người, thì Rachên ăn cắp các pho tượng thờ trong nhà của cha mình “.

Ngày trước, tại phương Đông thì mỗi gia đình thường có một số tượng nhỏ riêng biệt để làm thần phù hộ cho gia đình mình; đây cũng là vật được truyền nối tiếp cho các con trai trong nhà về sau, để xác định đó là người sẽ được hưởng sản nghiệp; người nào năm giữ các pho tượng này sẽ có quyền chính thức đòi hỏi phần gia tài mà người cha sẽ để lại.

Đây là lý do mà bà Rachên đã đánh cắp các pho tượng thờ trong nhà của Laban, bà muốn chồng bà là Giacốp phải được hưởng cơ nghiệp của cha bà; vì bà biết rằng phần lớn cơ nghiệp đó là do công lao của Giacốp đã tạo nên mà ch bà đã lường công lao của ông.

Đây cũng là lý do mà Laban vội đuổi theo Giacốp vì ông tưởng rằng Giacốp cố ý lấy pho tượng để sau này sẽ đòi hỏi phần gia tài với các con trai của ông, Laban đã hỏi ngay Giacốp “ Nhưng cớ sao cháu lại ăn cắp các pho tượng cậu? “ là vì có ý này. Và sau tìm không được các pho tượng, thì Laban đã yêu cầu lập chứng cớ nhăm cản trở Giacốp sau này không thể trở lại nơi ông mà dùng các pho tượng đẻ dành lấy gia sản, vì ông vẫn lo sợ là Giacốp đã thật ăn cắp và giấu kỹ các pho tượng để sử dụng về với ý đồ xấu gây thiệt hại cho gia đình ông.

Bình một dược.
Nhã ca1:3 “ Lương nhơn tôi giống như bó hoa một dược cho tôi, nằm ở giữa nương long tôi “.

Người phụ nữ Đông phương ngày xưa có người trang sức băng một sợi dây chuyền trên cổ, dây dài và thòng xuống trước ngực. Mặt dây là một cái lọ nhỏ bằng vàng hoặc bạc, được chạm trổ rất đẹp; bên trong lọ có đựng hương liệu một dược và trên nắp lọ có những lỗ nhỏ được những cơn gió độc, bịnh cảm gió vv.. . Và cả những người lân cận cũng hưởng được mùi hương và công dụng của nó nữa. Vì một dược là một hương liệu có công dụng chữa bịnh, thường được các lái buôn làm hàng hoá để bán, trao đổi.

Cây một dược có nhiều ở phía Đông ấn độ bên Arabi, là một loại cây cằn cỗi có vỏ màu xám lạt. Người ta rạch trên thân cây thì cây tiết ra từng giọt như nước mắt, để đặc lại thì có màu nâu, vàng đậm, rất dễ vỡ, đem nghiền ra thành bột để dùng lâu được, một dược có vị đắng nhưng hương thơm. Được dùng làm hương liệu, thuốc chữa bịnh.

Chất đá.
Giô suê 7:26 “ Kế ấy, chúng chất trên thây người một đống đá lớn, hãy còn đến ngày nay “.

Khi có một tội nhân bị giết chết, người Do thái chất đá chồng lên che lấp xác chết đo; và khi có người nào đi ngang qua đống đá làm mồ ấy thì họ ném thêm một hòn đá trên đống đá ấy để tỏ sự gớm ghiếc của mình đối với người đã chết đó.



© 1999-2017 Tinlanh.Ru