Tiến sĩ Richard Bill đưa ra năm định nghĩa về tội lỗi như sau :
Thứ nhất : tội lỗi là phi pháp, là vi phạm luật pháp của Đức Chúa Trời (I Giăng 3:4). Đức Chúa Trời đã qui định ranh giới giữa cái thiện và cái ác, và khi chúng ta vi phạm ranh giới đó, chúng ta có tội trong việc xâm nhập vào khu vực cấm của cái ác, chúng ta phạm luật. Khi chúng ta sống không đúng với mười điều răn, khi chúng ta xử sự ngược với bài giảng trên núi (Ma-thi-ơ 5,6,7 - ND), chúng ta vi phạm luật pháp của Đức Chúa Trời và có tội.
Sứ đồ Gia-cơ nói rõ là tất cả chúng ta đều có tội khi ông chỉ ra : "Nhưng mỗi người bị cám dỗ khi mắc tư dục xui giục mình. Đoạn, lòng tư dục cưu mang, sinh ra tội ác (tội lỗi ND); tội ác đã trọn, sinh ra sự chết" (Gia-cơ 1:14-15). Chính vì tất cả chúng ta đều đã vi phạm luật lệ của Đức Chúa Trời, tất cả đều vi phạm các điều răn của Ngài, mà mọi người đều trở thành tội nhân.
Thứ hai : Kinh Thánh mô tả tội lỗi là sự không công bình. Không công bình là sai lệch khỏi công bình, không cần biết một hành động nhất định có bị cấm đặc biệt hay không. Sự không công bình là cả những động cơ thầm kín, là những gì ta thường cố dấu con mắt người đời và mắt Đức Chúa Trời. Đây phần lớn là những hành vi xuất phát từ bản tính xấu xa của ta, mà có khi ta bị hoàn cảnh bắt buộc.
Jêsus Christ đã mô tả sự xấu xa trong lòng đó khi nói : "Vì thật là từ trong, từ lòng người mà ra những ác tưởng, sự dâm dục, trộm cướp, giết người, tà dâm, tham lam, hung ác, gian dối, hoang đàng, con mắt ganh đố, lộng ngôn, kiêu ngạo, điên cuồng. Hết thảy những điều xấu ấy ra từ trong lòng thì làm cho dơ dáy người" (Mác 7:21-23).
Thứ ba : Kinh Thánh giải thích tội lỗi là sự sai trật khỏi mục tiêu, là sự không trúng đích đã định. Cái đích mà Đức Chúa Trời đặt ra là Đấng Christ. Mục tiêu cũng như mục đích tối hậu của cuộc sống là cố gắng biến đổi càng ngày càng giống Ngài hơn. Ngài đã đến với chúng ta là để chỉ cho thấy con người có thể đạt được gì ở dưới đất này; và khi trốn tránh việc noi gương Ngài, chúng ta đã trượt khỏi đích và rời xa khuôn mẫu của Đức Chúa Trời.
Thứ tư : tội lỗi là tội phạm. Đó là sự tự ý xâm phạm quyền lực của Đức Chúa Trời. Tội lỗi không phải chỉ là tiêu cực, không phải chỉ là thiếu tình yêu đối với Đức Chúa Trời. Tội lỗi là coi trọng mình hơn Đức Chúa Trời, là tập trung tình cảm vào cái tôi của mình thay vì đem mọi tình cảm và mọi sức lực của con tim mà hướng tới Ngài. ích kỷ và tư kỷ cũng là tội lỗi y như trộm cắp và giết người. Đây có thể là một dạng tinh tế và có sức hủy hoại mạnh hơn của tội lỗi, vì dưới hình thức đó rất dễ không để ý đến cái nhãn dán trên chai đựng chất độc. Những ai bám riết lấy chính mình, ai tập trung toàn bộ mối quan tâm của mình vào chính mình, những ai chỉ đeo đuổi các mối quan tâm của mình và chỉ đấu tranh bảo vệ quyền lợi của riêng mình, - những người đó có là tội nhân y như những bợm rượu hay kẻ trụy lạc.
Jêsus Christ đã nói : "Người nào nếu được cả thiên hạ mà mất linh hồn mình thì có ích gì ?" (Mác 8:36). Nếu chuyển những lời này sang ngôn ngữ hiện đại, chúng ta có thể nói : "Người nào làm vua cả một ngành công nghiệp mà bị ung thư làm cho mòn mỏi và chẳng hưởng thụ được gì trong đời thì có ích gì ? Một nhà độc tài chiếm được nửa thế giới mà phải sống luôn trong nỗi sợ viên đạn trả thù hay lưỡi dao ám hại thì có ích gì ? Một người cha giáo dục con mình theo kiểu hà khắc mà rồi kết quả là chúng nó từ bỏ và đẩy ông vào cảnh cô đơn thì có ích gì ?"
Tội ích kỷ quả là một tội chết người.
Thứ năm : tội lỗi là sự vô tín (không tin). Vô tín là tội lỗi, vì vô tín là xúc phạm chân lý của Đức Chúa Trời. "Ai tin đến con Đức Chúa Trời thì có chứng ấy trong mình; còn ai không tin Đức Chúa Trời thì cho Ngài là nói dối, vì chẳng tin đến chứng Đức Chúa Trời đã làm về con Ngài" (I Giăng 5:10).
Chính sự vô tín đóng cửa trời và mở cửa địa ngục. Chính sự vô tín phủ nhận lời Đức Chúa Trời và từ chối Đấng Christ với tư cách là Chúa cứu thế. Chính sự vô tín buộc người ta phải điếc khi nghe Tin lành và bác bỏ những phép lạ của Đấng Christ.
Tội lỗi kéo theo án tử hình, và không con người nào có khả năng tự thoát khỏi hình phạt của tội lỗi hoặc làm sạch lòng mình khỏi những điều xấu xa. Cả thiên sứ lẫn loài người đều không chuộc nổi tội lỗi. Chỉ trong Đấng Christ mới có thuốc chữa tội lỗi. Chỉ Đấng Christ mới đủ sức cứu tội nhân khỏi kết cục đang chờ đợi người đó. "Vì tiền công của tội lỗi là sự chết" (Rô-ma 6:23). "...Linh hồn nào phạm tội thì sẽ chết" (Ê-xê-chiên 18:4). "Chẳng có người nào chuộc được anh em mình, hoặc trả giá chuộc người đó cho Đức Chúa Trời (ND)" (Thi thiên 49:7). "Hoặc bạc hoặc vàng của chúng nó đều không thể giải cứu chúng nó trong ngày thịnh nộ của Đức Giê-hô-va" (Sô-phô-ni 1:18).
Sự cứu rỗi duy nhất của con người là ở Gô-gô-tha, có nghĩa là "Chỗ cái sọ". Hai bên có những kẻ gian ác bị đóng đinh, còn ở giữa họ là Một Người đội vòng gai. Máu tuôn ra từ tay và chân của Ngài, chảy ra từ mạng sườn bị đâm thủng, nhỏ xuống mắt của Ngài, - còn những kẻ đứng trước mặt thì chế diễu và nhạo báng Ngài.
Nhân vật đó là ai, cái người đang chịu nhục hình kia, Người đó là ai, cái người mà những kẻ khác đang cố hạ nhục và giết chết kia ? Đó là con Đức Chúa Trời, là Chúa bình an, là sứ giả từ trời xuống, Ngài được giao nhiệm vụ xuống cái thế gian chìm sâu trong tội lỗi này. Đó là Đấng mà trước mặt Ngài các thiên sứ phải phủ phục, phải che mặt không dám nhìn. Vậy mà Ngài vẫn đang treo trên kia, đẫm máu và bị ruồng bỏ trên thanh khỗ ghê sợ của thập tự giá.
Cái gì đã dẫn Ngài đến cái nơi khủng khiếp này ? Ai bắt Người đến để dạy chúng ta tình yêu thương phải chịu cực hình hãi hùng kia ? Chính là bạn và tôi, vì tại tội lỗi của bạn và của tôi mà Jêsus Christ đã bị đóng đinh trên thập tự giá. Vào khoảnh khắc không quên đó nhân loại đã chìm đắm trong đêm đen của tội lỗi, đã tụt sâu xuống tận đáy vực, đã đến tận cùng của nó. Chẳng có gì lạ là cả mặt trời cũng chịu không nổi và phải che mặt !
Hỡi ôi, Cứu chúa tôi đẫm máu,
Chúa tôi đã chết,
Ngài đã phó mình
Vì tôi chịu đau đớn !
Trên thập tự, tội lỗi đã thành công không ngờ. Nhưng nhát búa đóng đinh Jêsus cũng chính là nhát búa mở cánh cổng tự do cho loài người. Đỉnh điểm của nhục nhã và thù hận lại trở thành đỉnh điểm thương xót và tha thứ của Thượng Đế. Qua cái chết của Chiên con của Đức Chúa Trời trên thập tự, tội lỗi của tất cả những ai tin vào Đấng Christ cũng đã bị đóng đinh. Cái chết của Ngài trở thành nền tảng cho niềm hy vọng của chúng ta, thành lời hứa chiến thắng cho ta. Chính Đấng Christ đã dùng thân thể mình gánh tội lỗi của chúng ta lên cây gỗ. Ngài đã chết thay cho ta và đã sống lại. Ngài đã chứng tỏ mọi lời hứa của Đức Chúa Trời ban cho loài người là thành thật; và nếu hôm nay bạn lấy đức tin tiếp nhận Đấng Christ, bạn cũng sẽ giật đứt gông xiềng tội lỗi, được tự do và được biết chắc rằng nhờ tình yêu của Jêsus Christ, linh hồn bạn đã được rửa sạch tội lỗi và được cứu thoát khỏi hư mất.
(xin giới thiệu với các bạn một vài chương từ bản dịch khác so với bản dịch đã được phát hành với tựa đề "Bình an trong Thượng Đế" của Billy Graham, do Đình Hưng và Hải Nam dịch từ bản tiếng Nga - Tinlanh.Ru)
- << Trang trước
- Trang sau