Làm hoà với Thượng Đế

Article Index

Viên kim cương có rất nhiều mặt, và sự tỏ ra của Đức Chúa Trời về mình cũng thể hiện dưới nhiều dạng đến mức phải hàng tập sách mới tả hết được. Vì không đủ chỗ, chỉ cần chỉ ra bốn điều trong số đó, là bốn điều có ý nghĩa quan trọng nhất và ta phải luôn nhớ.

Thứ nhất : Kinh Thánh gọi Đức Chúa Trời là thần (linh). Trong khi nói chuyện với một phụ nữ bên giếng Si-kha, Jêsus đã định nghĩa hoàn toàn chính xác về Đức Chúa Trời như sau : "Đức Chúa Trời là thần" (Giăng 4:24).

Bạn nghĩ gì khi nghe đến chữ "thần" ? Hình ảnh nào hiện lên trước con mắt tinh thần của bạn ? Bạn có hình dung một đám mây mơ hồ trên trời không ? Hay bạn cho rằng thần là một cái gì giống như con ma vẫn dọa bọn trẻ con ? Hay thần đối với bạn là một cái gì vô hình ? Bạn có nghĩ rằng khi bảo "Đức Chúa Trời là thần" Đấng Christ có ý nói như vậy hay không ?

Để làm sáng tỏ xem "thần" thật ra là gì, và Đấng Christ định nói gì khi dùng chính chữ đó, ta lại phải về với Kinh Thánh, đến đoạn tả cảnh sau khi Đấng Christ sống lại, lúc Ngài nói : "...Hãy rờ đến ta; - thần thì không có thịt xương, mà các ngươi thấy ta có" (Lu-ca 24:39). Nhờ đó mà ta có thể tin chắc rằng thần không có thể xác, thần ngược với thể xác, nhưng tồn tại và có sức mạnh. Chúng ta khó hiểu điều này là vì ta định dùng bản chất xác thịt có hạn và cảm xúc của mình để hiểu.

Là con người đã mất thị giác vô hạn mà ban đầu Đức Chúa Trời định sẵn cho tạo vật của Ngài, chúng ta không hiểu nổi ánh hào quang (vinh hiển) của Đấng Thần (Linh) hiện đang quá xa ngoài giới hạn cảm thụ của ta. Khi nghe đến chữ "thần", ngay lập tức chúng ta đã định thu hẹp chữ đó đến độ lớn rất nhỏ của ta, gò ép nó vào khuôn khổ trí óc nhỏ bé của ta. Cũng giống như khi ta định giải thích độ hùng vĩ và sự bao la khiến phải run sợ của đại dương cho một người chưa bao giờ thấy cái gì to hơn vũng nước mưa ! Người đó làm sao mà tưởng tượng nổi đại dương mênh mông ? Chỉ nhìn một vũng nước bẩn thỉu ngầu đục, làm sao người đó có thể hình dung được độ sâu không đáy, đời sống bí ẩn, sức mạnh tàn phá, vận động không ngừng, sự lạnh lùng khủng khiếp của giông tố hay vẻ đẹp không tả nổi của mặt đại dương phẳng lặng ? Chỉ nhìn vũng nước bẩn, làm sao người đó hiểu được chúng ta nói gì ? Dùng lời lẽ nào mới có thể truyền đạt một cách thuyết phục cho người đó hiểu được vẻ vĩ đại của đại dương hùng mạnh ? Làm sao khiến được người đó tin rằng một điều kỳ diệu như vậy quả là có thật ?

Vậy thì đối với chúng ta, hiểu được Đấng Christ ngụ ý gì khi nói "Đức Chúa Trời là thần" còn khó vô vàn đến đâu nữa ! Jêsus Christ biết vậy ! Trí tuệ của Ngài không hữu hạn như của chúng ta. Cái nhìn của Ngài không tập trung vào vũng nước bẩn của đời sống. Ngài có quyền tiếp cận hết với những lĩnh vực vô hạn của Thần (Linh), và Ngài đến là cho ta hiểu chút gì về các phép lạ, về điều tốt lành, về sự bình an trong đó.

Chúng ta biết thần là cái gì không dính dáng đến thể xác. Thần không hao mòn như thể xác. Thần không thay đổi như thể xác. Kinh Thánh dạy rằng Đức Chúa Trời là một Thần như thế - Ngài không bị giới hạn trong thể xác. Ngài không bị giới hạn trong một hình dạng, Ngài không bị cố định trong các giới hạn. Ngài không bị bất cứ cái gì ràng buộc, không đo lường được và vô hình đối với cặp mắt chỉ đủ khả năng phân biệt những hình thể vật chất. Kinh Thánh dạy chúng ta rằng vì không bị giới hạn nào, Ngài có thể cùng lúc ở khắp mọi nơi. Ngài thấy được mọi thứ, nghe được mọi thứ và biết được mọi thứ.

Chúng ta thì không thế được và vì thế muốn giới hạn Đức Chúa Trời theo khuôn mẫu hữu hạn của chính mình. Chúng ta muốn phủ nhận việc Đức Chúa Trời đủ sức làm những điều mà tự ta không làm được. Chúng ta cố chứng tỏ rằng, nếu con người không thể có mặt ở khắp nơi, thì Đức Chúa Trời cũng không có mặt ở khắp nơi được ! Chúng ta thật ra giống một người, sau khi nghe nói đến đại dương, rốt cục cũng định tìm đến đại dương, và tìm đến rồi bèn múc vài giọt nước vào lòng bàn tay.

"A, - người ây kêu lên, - rốt cục đại dương đã thuộc về ta ! Ta đang cầm nó trong tay, nó là của ta !" Và thật ra, một phần đại dương thuộc về người đó, nhưng cùng lúc đó bao người trên hàng ngàn bãi biển khác cũng có thể múc lấy vài giọt nước đại dương vào lòng bàn tay. Hàng triệu người có thể tập trung ở bờ biển và múc đầy nước vào lòng bàn tay mình. Cứ cho họ múc bao nhiêu tùy thích, bao nhiêu tùy ý - đại dương vẫn chẳng suy suyển gì hết. Sức mạnh hùng hậu của đại dương vẫn như cũ, sự sống dưới những vực sâu không đáy của nó vẫn sẽ tiếp diễn như cũ, dù đại dương đã thỏa mãn hết mọi nhu cầu của từng con người chìa tay về phía nó trên khắp các bờ biển.

Với Đức Chúa Trời cũng như vậy. Ngài có thể ở khắp mọi nơi và trong cùng một lúc, tiếp nhận lời cầu nguyện của mọi người nhân danh Jêsus mà kêu cầu Ngài, khiến thế giới đầy những phép lạ, giữ các vì sao ở nguyên chỗ của chúng, cho phép phôi thai từ hạt giống biến thành mầm sống và chỉ đường cho loài cá bơi giữa biển. Đối với Đức Chúa Trời không có giới hạn nào. Đối với sự khôn ngoan của Ngài không có giới hạn nào. Đối với sức mạnh của Ngài không có giới hạn nào. Đối với tình yêu của Ngài cũng không có giới hạn. Đối với sự thương xót của Ngài cũng không có giới hạn nữa.

Nếu bạn định giới hạn Đức Chúa Trời - hãy dừng lại ! Đừng toan giới hạn Ngài hay sức sáng tạo của Ngài ở bất kỳ nơi nào hay lĩnh vực nào. Bạn đâu có định giới hạn đại dương. Bạn đâu đủ can đảm để thay đổi quĩ đạo của mặt trăng, hay để khiến trái đất ngừng quay quanh trục của nó ! Vậy lại càng ngu ngốc bao nhiêu nếu định giới hạn Đức Chúa Trời, là đấng đã tạo nên mọi thứ và điều khiển mọi phép lạ ấy !

Tôi biết ơn mẹ tôi vô hạn về nhiều điều, nhưng điều tốt lành nhất và còn lại với tôi suốt đời, đó là việc bà dạy tôi từ lúc lên mười rằng Đức Chúa Trời là Thần, Vô Tận, Vĩnh Cửu và Bất Biến. Định nghĩa này về Đức Chúa Trời đi theo tôi cả đời, mà khi một người nhận thức được trong lòng rằng Đức Chúa Trời là Đấng Vô Tận, Vĩnh Cửu và Bất Biến, điều này sẽ giúp người đó thắng được cám dỗ muốn giới hạn Đức Chúa Trời và chiến thắng mọi nghi ngờ về khả năng hoàn thành những gì con người không thể tự làm của Ngài !



© 1999-2017 Tinlanh.Ru